ﮨ
surah.translation
.
من تأليف:
حسن عبد الكريم
.
ﰡ
ﮝ
ﰀ
Ta.Sin. Mim.
Đây là những Câu của một Kinh Sách minh bạch.
TA (Allah) đọc cho Ngươi (hỡi Muhammad!) câu chuyện của Musa và Fir-'awn bằng sự thật (để Ngươi đọc lại) cho nhóm người có đức tin.
Quả thật, Fir-'awn tự suy tôn (là Thượng Đế) tối cao trong xứ và chia dân chúng thàng nhiều giáo phái; hắn áp bức một nhóm dân (Israel) bằng cách giết chết con trai của họ và tha sống phụ nữ của họ. Quả thật, hắn là một tên tàn bạo quá mức.
Và TA muốn ban ân cho những người cô thế trong xứ, và làm cho họ thành những nhà lãnh đạo (tôn giáo) và thành những người kế thừa (trái đất).
Và TA ban cho họ một chỗ định cư trong xứ và làm cho Fir-'awn và Haman cùng binh tướng của hai đứa chúng thấy (dân Israel) có những điều làm cho chúng cả sợ.
Và TA đã mặc khải cho mẹ của Musa, phán: “Ngươi hãy cho đứa con trai của ngươi bú vú (của ngươi) nhưng khi ngươi lo sợ cho (sinh mạng của) nó, hãy ném nó xuống sông và chớ sợ sệt cũng chớ lo buồn cho (số phận của nó). Rõ thật, TA sẽ mang nó trả lại cho ngươi và cử nó làm một Sứ Giả (của TA)."
Bởi thế, người nhà của Fir-'awn lượm Y (Musa) mang về nuôi để cho Y trở thành một kẻ thù và thành một nguồn lo âu cho chúng. Rõ thật, Fir-'awn và Haman và binh tướng của hai đứa chúng là những kẻ tội lỗi.
Và bà vợ của Fir-'awn thưa (với chồng): “(Đứa bé này) là một nguồn vui cho cặp mắt của thiếp và bệ hạ. Bệ hạ chớ giết nó. Biết đâu nó sẽ giúp ích chúng mình hoặc chúng mình sẽ nhận nó làm con của chúng mình." Và chúng không nhận thấy (hậu quả của việc chúng đang làm).
Và tấm lòng của người mẹ của Musa trở nên trống trải (vì thương nhớ con), nữ ta gần như muốn tiết lộ (câu chuyện) về đứa con trai của mình nếu TA không củng cố tấm lòng của nữ để cho nữ vẫn còn là một người có đức tin.
Và nữ đã bảo người chị của Musa: “Con hãy theo (dọ hỏi tung tích) đứa em của con!” Thế là, người chị đứng nhìn đứa em từ đằng xa trong lúc (kẻ thù) không để ý.
Và từ trước, TA đã khiến cho Y (Musa) không bú được sữa của những bà vú em, (mãi cho đến lúc người chị của Musa) đến gặp (người nhà của Fir-'awn và) thưa: “Quí ngài có muốn tiện nữ chỉ cho quí ngài một gia đình đứng ra chăm sóc (đứa bé) giùm cho quí ngài hay không?" Và họ là những người chỉ cầu mong cho đứa bé được mạnh giỏi.
Bằng cách đó, TA đã mang Y (Musa) trả lại cho mẹ của Y để cho cặp mắt của nữ ta dịu lại và làm cho nữ ta hết buồn và để cho nữ ta biết rằng Lời Hứa của Allah là sự thật; nhưng đa số bọn chúng không biết.
Và khi Musa (Môi-se) đến tuổi trưởng thành vững chắc, TA đã ban cho Y sự lý giải khôn ngoan và kiến thức. TA đãi ngộ những người làm tốt như thế.
Và khi đi vào thành phố lúc thị dân không để ý đến (người lạ mặt), Y thấy hai người đàn ông ẩu đả nhau nơi đó; một người thuộc phe của Y và người kia thuộc phe của kẻ thù của Y. Và người thuộc phe của Y gọi Y tiếp tay để đánh lại kẻ địch. Vì thế, Musa cung tay đánh kẻ thù và kết liễu sinh mạng của y. (Nhưng Musa sực tỉnh) vội nói: “Đây là hành động của Shaytan; và rõ thật, Shaytan là kẻ thù công khai chuyên dụ dỗ (người ta) đi lạc.”
(Musa) thưa: “Lạy Thượng Đế của bề tôi! Bề tôi đã tự hại mình, xin Ngài tha thứ cho bề tôi.” Do đó, (Allah) đã tha thứ cho Y. Rõ thật, Ngài là Đấng Hằng Tha Thứ, Đấng Rất Mực Khoan Dung.
(Musa) thưa: “Lạy Thượng Đế của bề tôi! Vì Ngài đã ban ân cho bề tôi cho nên bề tôi sẽ không bao giờ tiếp tay cho những kẻ tội lỗi nữa.”
Nhưng vào một buổi sáng nọ, khi Y đang ở trong thành phố vừa lo sợ vừa ngó chừng (binh lính của Fir-'awn, sợ chúng đến lùng bắt) thì kẻ đã kêu cứu Y trợ lực ngày hôm qua bây giờ lại thét kêu Y tiếp tay cho y nữa. Musa bảo y: “Rõ thật, mày là một tên chuyên dắt (người ta) đi lạc!”
Và khi Người định dùng sức túm lấy kẻ thù của hai người thì hắn vội lên tiếng: “Hỡi Mũsa! Mày định giết tao như mày đã giết một người ngày hôm qua hay sao? Rõ thật mày chỉ muốn trở thành một tên tàn bạo trong xứ chớ không muốn trở thành một người làm điều thiện.”
Và từ cuối phố, có một người chạy đến (báo với Musa), bảo: “Hỡi Musa! Các vị tù trưởng đang họp nhau bàn chuyện của anh để giết anh. Vậy, hãy chạy trốn đi. Quả thật, tôi chỉ muốn cho anh gặp điều phúc lành.”
Tức thời, Y bỏ chỗ đó trốn đi nơi khác vừa lo sợ vừa ngó chừng đề phòng. Y cầu nguyện: “Lạy Thượng Đế của bề tôi! Xin Ngài giải cứu bề tôi khỏi đám người làm điều sai quấy!”
Và khi chạy trốn về phía địa phận của Madyan, Y nói: “Biết đâu Thượng Đế của ta sẽ hướng dẫn ta đi theo con đường bằng phẳng (đúng đắn).”
Và khi đến những địa điểm có nước của địa phận Madyan, Y thấy nơi đó có một đám người đang múc nước (cho đàn cừu của họ uống) và ngoài đám đó ra, Y thấy hai phụ nữ đang giữ (đàn cừu của họ) lại phía sau. Y đến hỏi hai nữ: “Hai cô có chuyện gì vậy?” Hai nữ trả lời: “Chúng tôi không thể múc nước cho đàn cừu của chúng tôi uống được trừ phi những người chăn cừu dắt đàn cừu của họ rời khỏi chỗ đó. Và cha của chúng tôi là một người rất già (không giúp chúng tôi đặng).”
Do đó, Musa ra tay múc nước (giùm cho) hai cô gái rồi lui về nghỉ mát dưới bóng cây. Tiếp đó, Y cầu nguyện: “Lạy Thượng Đế của bề tôi! Bề tôi đang cần điều lành mà Ngài sắp ban cho.”
Sau đó, một trong hai cô gái bẽn lẽn đến gặp Y, thưa: “Cha tôi mời anh đến gặp người để người hậu đãi anh về công ơn anh đã múc nước giùm chúng tôi.” Thế là, Y đến gặp ông ta và kể lại cho ông ta câu chuyện của mình. Ông ta bảo: “Chớ sợ! Cậu đã thoát khỏi đám người gian ác rồi.”
Một trong hai cô gái thưa: “Thưa cha! Xin cha mướn anh ấy giúp việc. Thật sự, người tốt nhất mà cha có thể mướn để giúp việc là một người khỏe mạnh và trung tín.”
Ông già bảo: “Bác có ý gả một trong hai đứa con gái của bác cho cháu với điều kiện cháu phải làm thuê cho bác trong vòng tám năm; nhưng nếu cháu muốn làm thuê đủ mười năm thì tùy ý cháu; và bác không muốn đối xử khắc khe với cháu; nếu Allah muốn, cháu sẽ thấy bác là một người ngoan đạo.”
(Musa) thưa: “Thôi, hai bác cháu mình thỏa thuận như thế đi! Cháu có thể hoàn tất bất cứ thời hạn nào trong hai thời hạn vừa nói, nhưng bác không được bất công với cháu, bởi vì Allah là Đấng Thọ lãnh những điều chúng ta vừa nói.”
Do đó, khi Musa đã mãn hạn giao kèo và cùng với gia đình của mình ra đi, Y thấy một ngọn lửa trên sườn núi Tur. Y bảo người nhà: “Hãy dừng lại! Ta thấy lửa ở đằng xa. Hy vọng ta sẽ mang về cho các người tin tức của nó hoặc mang về cho các người một khúc củi cháy để các người có thể sưởi ấm.”
Tiếp đó, khi đến chỗ của ngọn lửa thì có tiếng gọi Y từ bờ phía bên phải của thung lũng tại một vùng đất đã được ban phúc của loại cây thiêng (Cây ô liu), phán: “Hỡi Musa! Rõ thật, TA đây là Allah, Thượng Đế (Đấng Chủ Tể) của vũ trụ và muôn loài.”
Và phán: “Hãy ném chiếc gậy của ngươi xuống.” Sau đó, khi thấy nó động đậy giống như một con rắn, Y quay mình bỏ chạy và không dám nhìn lại phía sau. “Hỡi Musa! Hãy bước đến gần và chớ sợ. Quả thật, nhà ngươi được an toàn (không hề gì).”
“Hãy áp bàn tay của ngươi vào lòng ngực của ngươi, khi rút ra, nó sẽ trở thành trắng toát không có gì đau đớn cả và hãy khép cánh tay của ngươi vào cạnh sườn của ngươi lại để khỏi sợ. Đấy là hai bằng chứng của Thượng Đế của ngươi được mang đến trình bày cho Fir-'awn và các vị tù trưởng của hắn. Quả thật, chúng là một đám người làm loạn chống lại Allah."
(Musa) thưa: “Lạy Thượng Đế của bề tôi! Quả thật, bề tôi đã giết một người của chúng. Do đó, bề tôi sợ chúng sẽ giết bề tôi trở lại.”
“Và người em của bề tôi, Harun, nó hoạt bát hơn bề tôi, do đó, xin Ngài cử no làm một người phụ tá cùng đi với bề tôi để xác nhận vai trò của bề tôi. Quả thật, bề tôi sợ chúng sẽ buộc tội bề tôi nói dối.”
(Allah) phán: “TA sẽ tăng cường cánh tay của ngươi với người em của ngươi và sẽ ban cho hai anh em nhà ngươi quyền uy khiến chúng không hại được hai ngươi. Với những Phép Lạ của TA, hai ngươi và những người theo hai ngươi chắc chắn sẽ thắng lợi."
Nhưng khi Musa đến gặp chúng-Fir-'awn và bè lũ của hắn với những Lời Mặc Khải rõ rệt của TA, chúng nói: “Đây chẳng qua là trò ảo thuật đã được bịa đặt và chúng ta chưa hề nghe chuyện này nơi tổ tiên của chúng ta.”
Và Musa bảo: “Thượng Đế của Ta biết rõ ai là người mang Chỉ Đạo từ Ngài đến và ai là người sẽ hưởng kết cuộc tốt đẹp của ngôi nhà (thiên đàng). Rõ thật, những kẻ làm điều sai quấy sẽ không thành đạt.”
Và Fir-'awn bảo: “Hỡi quân thần! Ta không biết có chúa nào khác của các ngươi ngoài ta ra. Này Haman, hãy đốt lò nung gạch cho trẫm và xây cho trẫm một cái tháp để trẫm đi lên (trời) gặp Thượng Đế của Musa và trẫm nghĩ rằng nó chỉ là một tên nói dối.”
Hắn (Fir-'awn) và bè lũ của hắn tỏ ra kiêu căng trong xứ không lý do chính đáng và nghĩ rằng chúng sẽ không bị đưa trở về gặp lại TA (để chịu sự Xét xử).
Bởi thế, TA đã túm bắt hắn và bè lũ của hắn rồi quẳng chúng xuống biển. Do đó, Ngươi hãy nhìn xem kết cuộc của những kẻ làm điều sai quấy như thế nào.
Và TA đã biến chúng thành những tên đầu đàn chuyên gọi (người ta) đi vào hỏa ngục. Và vào Ngày phục sinh, chúng sẽ không được (ai) giúp đỡ.
Và TA đã đính kèm những lời nguyền rủa theo bọn chúng suốt đời trên thế gian này; và vào Ngày phục sinh, chúng sẽ là những kẻ đáng ghê tởm.
Và sau khi tiêu diệt những thế hệ cũ, quả thật TA đã ban cho Musa Kinh Sách (Tawrah) dùng để soi sáng tâm linh cho nhân loại. (Nó) vừa là một Chỉ Đạo vừa là một Hồng Ân cho họ để may ra nhờ đó mà họ ghi nhớ.
Và Ngươi (hỡi Muhammad!) đã không ở phía tây (của ngọn núi Tur) khi TA quyết định công việc cho Musa và cũng không là một nhân chứng (cho biến cố đó).
Và TA đã cho sản sinh những thế hệ khác (sau đó) và cho họ sống thọ hơn; và Ngươi không phải là một người sống chung với người dân của Madyan và đọc nhắc họ về những Lời Mặc Khải của TA, nhưng chính TA là Đấng đã cử phái các Sứ Giả.
Và Ngươi cũng đã không ở bên sườn núi Tur khi TA gọi (Musa) nhưng Ngươi (được cử đến như) là một Hồng Ân từ Thượng Đế của Ngươi để Ngươi có thể cảnh báo một dân tộc mà trước Ngươi đã không có một vị Báo trước nào được cử đến với họ mục đích để cho họ ghi nhớ (hay thức tỉnh).
Và nếu (TA) không (gởi Ngươi đến với dân tộc Quraish này) thì e rằng khi chúng gặp tai họa do những điều (tội lỗi) mà bàn tay của chúng đã gây ra, chúng sẽ có lý do để trách (TA) rằng “Lạy Thượng Đế của bầy tôi! Tại sao Ngài không cử một Sứ Giả đến với bầy tôi? Bởi vì bầy tôi sẽ tuân theo những Lời Mặc Khải của Ngài và bầy tôi sẽ trở thành những người tin tưởng.”
Nhưng khi (Ngươi mang) sự Thật đến với chúng, chúng lại nói: “Tại sao Y (Muhammad) không được ban cho điều (Phép lạ) giống như điều (Phép lạ) đã được ban cho Musa?” Há chúng đã không tin tưởng nơi những điều đã được ban cho Musa trước đây hay sao? Chúng nói: “Hai loại phù phép này (Kinh Tawrah và Kinh Qur'an) hỗ trợ lẫn nhau!” Và chúng nói tiếp: “Chúng tôi không tin tất cả (các thứ đó).”
Hãy bảo chúng: “Thế các người hãy mang một Kinh Sách từ Allah đến làm Chỉ Đạo tốt hơn hai quyển (Tawrah và Qur'an) này và Ta (Muhammad) sẽ theo nó, nếu các người nói thật.”
Nhưng nếu chúng không trả lời Ngươi thì nên biết chúng chỉ tuân theo những điều mơ ước của chúng mà thôi. Và còn ai lầm lạc hơn kẻ chỉ tuân theo dục vọng của mình thay vì (tuân theo) Chỉ Đạo của Allah. Quả thật, Allah không hướng dẫn đám người làm điều sai quấy.
Và chắc chắn TA làm cho Lời nói (Qur'an) thấu đến chúng để may ra chúng ghi nhớ.
Những ai đã được TA ban cho Kinh Sách trước Nó (Qur'an) sẽ tin tưởng nơi Nó.
Và khi Nó được đọc ra cho họ thì họ nói ngay: “Chúng tôi tin tưởng nơi Nó.” Rõ ràng Nó là Chân Lý (đã được ban xuống) từ Thượng Đế của chúng tôi. Thật sự, chúng tôi là những người thần phục Allah (Muslim ) trước Nó (Qur'an).”
Họ sẽ được (Allah) ban thưởng hai lần bởi vì họ đã kiên nhẫn chịu đựng (sự thử thách) và họ dùng điều thiện tốt để xóa bỏ điều xấu và chi dùng của cải mà TA đã cung cấp cho họ (để làm việc thiện).
Và khi nghe chuyện tầm phào, họ cáo lui bỏ đi và nói: “Chúng tôi có công việc của chúng tôi và quí vị công việc của quí vị. Chúc quí vị được 'Bằng an'. Chúng tôi không tìm kiếm kẻ ngu dốt (để tranh chấp về Qur'an)”
Rõ thật, Ngươi (Muhammad) không hướng dẫn được ai mà Ngươi yêu thương, ngược lại Allah là Đấng hướng dẫn người nào Ngài muốn. Và Ngài biết rõ nhất những người theo Chính Đạo.
Và chúng (người Quraish) nói: “Nếu theo Chỉ Đạo cùng với Ngươi (Muhammad) thì bọn ta sẽ bị túm bắt đi mất khỏi xứ của bọn ta.” Há TA (Allah) đã không thiết lập cho chúng một thánh địa an toàn, mà đủ loại hoa quả được mang đến cho nó như là bổng lộc của TA hay sao? Nhưng đa số bọn chúng không biết gì.
Và có bao nhiêu thị trấn đã bị TA tiêu diệt vì (dân cư của) nó vui đùa hưởng lạc trong cuộc sống của chúng? Bởi thế, nhà cửa của chúng điêu tàn hoang phế sau khi đã bị tiêu diệt, chỉ trừ một số ít. Và chính TA là Đấng Thừa kế di sản của chúng.
Và Thượng Đế của Ngươi sẽ không tiêu diệt những thị trấn nào trừ phi Ngài dựng lên tại mỗi thủ phủ của chúng một Sứ Giả để đọc nhắc chúng về những Lời Mặc Khải của TA. Và TA cũng không tiêu diệt những thị trấn trừ phỉ dân cư của chúng là những kẻ làm điều sai quấy.
Và những vật đã được ban cho các ngươi chỉ là những vật hưởng tạm và món trang sức của đời sống trần tục này. Và thứ gì với Allah (ở đời sau) sẽ tốt nhất và vĩnh viễn. Thế các người không hiểu ư?
Thế thì một người mà TA đã hứa bằng một Lời Hứa tốt đẹp (thiên đàng) mà y sẽ tiếp nhận (ở đời sau) có giống với kẻ mà TA đã cho hưởng lạc tạm bợ ở trần gian này, rồi vào Ngày phục sinh y sẽ được dựng sống lại để chịu tội (trong hỏa ngục)?
Và vào Ngày mà Ngài (Allah) sẽ gọi chúng đến chất vấn, rồi Ngài sẽ phán: “Đâu là những đối tác ngang vai của TA mà các ngươi đã từng xác nhận trước đây?”
Những kẻ mà Lời (kết tội) đã chứng minh đúng sẽ lên tiếng thưa: “Lạy Thượng Đế của bầy tôi! Đây là những kẻ mà bầy tôi đã dắt đi lạc. Bầy tôi dắt chúng đi giống như việc tự bản thân chúng tôi đi lạc; bầy tôi vô can với chúng trước mặt Ngài; không phải chúng đã thờ phụng bầy tôi."
Và có lời phán bảo: “Hãy gọi những thần linh của các người đi!” Và chúng sẽ gọi chúng; nhưng không ai trả lời chúng và chúng sẽ thấy hình phạt trước mặt chúng. Phải chi chúng tuân theo Chỉ Đạo (thì đâu đến nỗi bị phạt hỏa ngục!)
Và vào Ngày (Allah) sẽ gọi chúng đến chất vấn, rồi phán: “Đâu là điều mà các ngươi đã trả lời các Sứ Giả (của TA)"
Nhưng vào Ngày đó, lý lẽ biện bạch của chúng sẽ mờ mịt. Bởi thế, chúng không thể hỏi han vấn kế nhau được.
Nhưng đối với ai biết hối cải, và tin tưởng và làm việc thiện (ở đời này) thì may ra sẽ là một trong những người thành đạt.
Và Thượng Đế (Allah) của Ngươi (Muhammad) tạo hóa và chọn lựa bất cứ vật gì Ngài muốn. Chúng không có một sự chọn lựa nào (trong quyết định của Ngài). Quang vinh và trong sạch thay Allah! Và Ngài Tối Cao, vượt hẳn những kẻ mà chúng đã tổ hợp với Ngài.
Và Thượng Đế của Ngươi biết rõ điều chúng giấu giếm trong lòng và điều chúng bộc lộ ra ngoài.
Và Ngài là Allah. Không có Thượng Đế nào khác cả duy chỉ Ngài (là Thượng Đế). Mọi lời ca tụng vào lúc đầu (đời này) và vào lúc cuối (đời sau) đều thuộc về Ngài cả. Ngài nắm mọi quyết định Xét Xử; và các ngươi sẽ được đưa trở về gặp Ngài.
Hãy bảo (chúng): “Các người hãy nhận xét, nếu Allah làm cho ban đêm kéo dài vĩnh viễn cho các người cho đến Ngày phục sinh thì Ai là Thượng Đế ngoài Allah sẽ mang ánh sáng lại cho các người? Thế các người có nghe không?”
Hãy bảo (chúng): “Các người hãy nhận xét! Nếu Allah làm cho ban ngày kéo dài vĩnh viễn cho các người cho đến Ngày phục sinh thì Ai là Thượng Đế ngoài Allah sẽ mang bóng tối đến cho các người để các người có thể nghỉ ngơi trong đó? Các người có thấy không?”
"Và chính do Đức Khoan Dung của Ngài mà Ngài đã làm ra ban đêm và ban ngày cho các người để các người có thể nghỉ ngơi (vào ban đêm) và tìm kế sinh nhai (vào ban ngày); và để cho các người tạ ơn Ngài."
Và vào Ngày mà Ngài sẽ gọi chúng đến chất vấn, rồi phán: “Đâu là những đối tác ngang vai của TA mà các ngươi đã từng xác nhận?”
(Cũng vào Ngày đó) TA sẽ đưa ra từ mỗi cộng đồng một nhân chứng rồi TA sẽ phán: “Hãy trưng bằng chứng của các ngươi ra đây” Thì lúc đó chúng sẽ biết rằng Allah nắm hết mọi sự thật và những điều (giả tạo) mà chúng đã từng bịa đặt sẽ bỏ chúng đi mất dạng.
Quả thật, Qorun xuất thân từ đám dân của Musa nhưng y đối xử ngạo mạn với họ. Và TA đã ban cho y kho tàng châu báu (nhiều đến mức) cần phải nhờ hàng trung đội người vạm vỡ mới vác nổi những chìa khóa kho. (Hãy nhớ lại) khi người dân của y bảo y: "Chớ cuống quýt mừng rỡ. Thật sự, Allah không yêu thương những kẻ mừng cuống quýt (với sự giàu có của mình)."
“Mà hãy dùng của cải mà Allah đã ban cho ngươi để tìm kiếm một Ngôi nhà ở đời sau và chớ quên phần (việc) của ngươi ở đời này và hãy làm tốt (với người khác) giống như việc Allah đối xử tốt với ngươi và chớ tìm cách làm điều thối nát trong xứ. Quả thật, Allah không yêu thương những kẻ làm điều tàn ác thối nát.
Y (Qorun) đáp: "Ta được giàu có là do sự hiểu biết của ta.” Phải chăng y đã không biết việc Allah đã tiêu diệt ai là người đã có nhiều quyền lực và giàu có hơn y nơi những thế hệ trước y hay sao? Và những kẻ tội lỗi sẽ không bị hỏi (ngay) về những tội lỗi của chúng.
Rồi y ra ngoài gặp dân chúng phô trương vẻ lộng lẫy của mình. Những kẻ ham muốn đời sống trần tục này (thấy vẻ lộng lẫy đó) vội lên tiếng: “Ôi, ước chi chúng tôi được ban cho của cải giống như tài sản đã được ban cho Qorun. Quả thật, y đã làm chủ một kho tàng vĩ đại.”
Nhưng những người được (Allah) ban cho kiến thức lại nói: “Chỉ khổ thân quí vị thôi. Bởi vì phần thưởng của Allah (ở đời sau) tốt hơn cho ai có đức tin và làm việc thiện và chỉ những người kiên nhẫn mới đạt được phần thưởng đó.”
Bởi thế, TA đã làm cho đất sụp xuống nuốt mất y lẫn nhà cửa của y. Và y không có được một bè nhóm nào giải cứu y thoát khỏi hình phạt của Allah và y cũng không thể tự cứu mình được.
Và những kẻ đã mơ ước một địa vị giống như địa vị của y ngày hôm qua nay bắt đầu nói: “Ôi! Quả thật Allah nới rộng và thu hẹp bổng lộc của Ngài cho người nào Ngài muốn trong số bầy tôi của Ngài; nếu Allah không nhân từ đối với bầy tôi thì Ngài đã làm cho đất sụp xuống nuốt mất bầy tôi rồi. Ôi! Những kẻ không có đức tin chắc chắn sẽ không thành đạt.”
Đó là Ngôi nhà (hạnh phúc) ở đời sau mà TA đã làm ra cho những ai không muốn tự suy tôn mình cao cả và cũng không làm những điều thối nát trên trái đất. Và kết cuộc tốt đẹp sẽ về tay của những người ngay chính.
Ai mang theo điều thiện tốt thì sẽ được phần thưởng tốt hơn cái đó; và ai mang theo điều xấu thì những ai làm điều xấu chỉ sẽ bị phạt ngang bằng với điều xấu mà họ đã làm.
Quả thật, Đấng đã ban cho Ngươi Qur'an sẽ đưa Ngươi trở lại cố hương (hoặc là Makkah hoặc là thiên đàng). Hãy bảo: “ Thượng Đế (Allah) của ta biết rõ ai là người mang Chỉ Đạo (của Ngài) đến và ai là kẻ lầm đường lạc lối.”
Và Ngươi đã không mơ ước việc Kinh Sách (Qur'an) được ban xuống cho Ngươi nhưng đó là một Hồng Ân từ Thượng Đế (Allah) của Ngươi; bởi thế, chớ bao giờ tán trợ những kẻ không có đức tin (phủ nhận Allah).
Và chớ để chúng (kẻ không tin) làm cho Ngươi từ bỏ những Lời Mặc Khải của Allah sau khi chúng đã được ban xuống cho Ngươi mà hãy kêu gọi (nhân loại) đến với Thượng Đế (Allah) của Ngươi và chớ trở thành một người tôn thờ đa thần.
Và chớ bao giờ cầu nguyện một thần linh nào khác cùng với Allah (bởi vì) không có Thượng Đế nào khác cả duy chỉ Ngài (là Thượng Đế). Mọi vật đều tiêu tan chỉ trừ sắc Diện của Ngài. Ngài nắm quyền Xét Xử và tất cả các ngươi sẽ được đưa về gặp Ngài trở lại (để chịu sự Phán Xử).