ﰡ
1- ﴿Alif. La-m. Mi-m﴾ Đây là những chữ cái, ý nghĩa của nó đã được giải thích ở chương Al-Baqarah. Tuy nhiên, các chữ cái này muốn ám chỉ rằng sự bất lực của dân Ả-rập không thể mang đến một quyển sách tương tự như Qur'an trong khi Qur'an được sử dụng các ký tự Ả-rập ghép lại và tiếng nói của họ là tiếng Ả-rập.
Allah là Thượng Đế đích thực, Đấng đáng được thờ phượng, ngoài Ngài không có ai (vật) xứng đáng được quyền đó; Ngài là Đấng có sự sống hoàn hảo tuyệt đối, Ngài không bao giờ chết và không có bất kỳ khiếm khuyết và điểm yếu nào; Ngài là Đấng Tự Hữu, Ngài tồn tại độc lập bất cần mọi thứ trong tạo vật của Ngài, Ngài mới chính là Đấng mà tất cả vạn vật phải lệ thuộc và cần.
3 - 4 - Ngài đã ban cho Ngươi - hỡi Nabi - Thiên Kinh Qur'an chứa các nguồn tin chính xác và sự công bằng trong giáo lý. Nó tương tự như các Kinh Sách được thiên khải trước đây không có sự đối lập. Trước khi ban Qur'an cho Ngươi, TA đã thiên khải Kinh Tawrah (Cựu Ước) cho Musa và ban Kinh Injil (Tân Ước) cho Ysa. Tất cả Kinh Sách đã thiên khải đều hướng dẫn và cải thiện con người đến với điều tốt đẹp trong đạo và đời. Và Ngài đã ban chuẩn mực (Furqan) xuống để phân biệt giữa chân lý và ngụy tạo, giữa chỉ đạo và lầm lạc. Và những kẻ phủ nhận các Lời Mặc Khải của Allah đã ban xuống cho Ngươi sẽ phải bị một sự trừng phạt khủng khiếp, và Allah là Đấng Toàn Năng không có bất cứ thứ gì có thể vượt qua Ngài, và Ngài nắm quyền trừng phạt những kẻ đã phủ nhận các vị Thiên Sứ của Ngài và những kẻ chống đối lại ý chỉ của Ngài.
3 - 4 - Ngài đã ban cho Ngươi - hỡi Nabi - Thiên Kinh Qur'an chứa các nguồn tin chính xác và sự công bằng trong giáo lý. Nó tương tự như các Kinh Sách được thiên khải trước đây không có sự đối lập. Trước khi ban Qur'an cho Ngươi, TA đã thiên khải Kinh Tawrah (Cựu Ước) cho Musa và ban Kinh Injil (Tân Ước) cho Ysa. Tất cả Kinh Sách đã thiên khải đều hướng dẫn và cải thiện con người đến với điều tốt đẹp trong đạo và đời. Và Ngài đã ban chuẩn mực (Furqan) xuống để phân biệt giữa chân lý và ngụy tạo, giữa chỉ đạo và lầm lạc. Và những kẻ phủ nhận các Lời Mặc Khải của Allah đã ban xuống cho Ngươi sẽ phải bị một sự trừng phạt khủng khiếp, và Allah là Đấng Toàn Năng không có bất cứ thứ gì có thể vượt qua Ngài, và Ngài nắm quyền trừng phạt những kẻ đã phủ nhận các vị Thiên Sứ của Ngài và những kẻ chống đối lại ý chỉ của Ngài.
Quả thật, không có bất cứ thứ gì, dù trên trời hay dưới lòng đất, có thể che giấu được Allah, Ngài luôn tận tường tất cả mọi thứ dù kín đáo hay công khai.
Ngài là Đấng đã tạo các ngươi trong bụng mẹ các ngươi thành các hình dáng khác nhau theo ý Ngài, Ngài tạo các ngươi thành nam hoặc nữ, đẹp hay xấu, trắng hay đen. Không có Thượng Đế đích thực nào đáng được thờ phượng ngoài Ngài; Ngài là Đấng Quyền Năng, không có bất cứ thứ gì có thể vượt qua Ngài; Ngài là Đấng Sáng Suốt trong tạo hóa, điều hành và định đoạt.
Ngài là Đấng đã thiên khải cho Ngươi - hỡi Nabi - Thiên Kinh Qur'an gồm những câu Kinh rõ ràng làm bằng chứng và cơ sở giáo lý. Chúng là bộ luật gốc để trở lại tham khảo khi có tranh cãi và bất đồng quan điểm. Ngoài ra còn có những câu Kinh khác mang nhiều nghĩa làm cho đa số người ngộ nhận về ý nghĩa đích thực của nó. Đối với những người mà trái tim của họ muốn lệch khỏi Chân Lý thì bỏ đi nghĩa nổi trội (xác nghĩa nhất với ngôn từ được diễn đạt) của câu Kinh để hướng đến các nghĩa mang tính có khả năng (không chắc chắn) nhằm mục đích đưa thiên hạ rơi vào lầm lạc, họ giảng giải những câu Kinh đó theo dục vọng của bản thân họ như thế là để làm bình phong cho trường phái sai lệch của họ trong khi không ai hiểu rõ ý nghĩa đích thực của câu Kinh ngoại trừ một mình Allah. Riêng những người có kiến thức và hiểu biết thực sự thì họ luôn vững vàng mà nói: Chúng tôi tin tưởng toàn bộ vào Qur'an, bởi Nó vốn đến từ Thượng Đế của chúng tôi. Họ đã giảng giải những câu Kinh tổng quát đó theo nghĩa nổi trội và chắc chắn nhất. Và không ai ghi nhớ lời nhắc nhở ngoại trừ nhóm người có tâm trí lành mạnh.
Và những người thông thạo Qur'an sẽ nói: Lạy Thượng Đế của bầy tôi, xin đừng làm trái tim bầy tôi lệch khỏi Chân Lý sau khi Ngài đã hướng dẫn bầy tôi đến với Nó; xin Ngài bảo vệ bầy tôi được bình an trước nhóm người bóp méo Chân Lý; xin Ngài bao trùm bầy tôi bằng lòng thương xót bao la của Ngài; xin Ngài hãy bảo vệ bầy tôi khỏi cơn bảo lệch lạc, quả thật Ngài - hỡi Thượng Đế của bầy tôi - là Đấng Ban Phát vô hạn.
Lạy Thượng Đế của bầy tôi, việc Ngài sẽ tập trung toàn bộ nhân loại lại trước mặt Ngài để phán xét trong Ngày đã được ấn định nơi Ngài chắc chắn sẽ xảy ra, bởi Ngài - hỡi Thượng Đế của bầy tôi - không thất hứa.
Quả thật, những ai phủ nhận Allah và các vị Thiên Sứ của Ngài thì tài sản và con cái của họ không bảo vệ được họ khỏi hình phạt của Allah, ở trần gian và cả Đời Sau, những người được miêu tả đó sẽ là chất đốt của Hỏa Ngục trong Ngày Phán Xét.
Và hoàn cảnh của những người vô đức tin này giống như hoàn cảnh của dòng họ Fir'awn và những thế hệ trước chúng đã phủ nhận Allah và bác bỏ các Lời Mặc Khải của Ngài. Allah đã trừng phạt chúng bởi tội lỗi mà chúng đã phạm, tài sản và con cái của chúng không giúp ích gì được cho chúng. Quả thật, Allah rất khắc nghiệt trong việc trừng phạt những ai đã phủ nhận Ngài và bác bỏ các Lời Mặc Khải của Ngài.
Ngươi - hỡi Thiên Sứ - hãy nói vơi những kẻ theo các tôn giáo khác ngoài Islam: những người có đức tin sẽ đánh bại các ngươi và các ngươi sẽ phải chết trên tình trạng vô đức tin, rồi Allah sẽ tập trung tất cả các ngươi trong Hỏa Ngục, một nơi cư ngụ tồi tệ.
Quả thật, các ngươi đã có được một bài học qua việc hai phe giao chiến nhau tại Badr, một trong hai là những người có đức tin thuộc quân Thiên Sứ của Allah, họ đã anh dũng chiến đấu để giơ cao lời phán của Allah và hạ thấp khẩu hiệu của những kẻ vô đức tín; phe thứ hai là những kẻ vô đức tin ở Makkah đã xuất binh với khí thế diễu võ dương oai nhằm khẳng định sức mạnh và uy lực trước những người có đức tin bởi sự yếu thế mà chúng tận mắt nhìn thấy lực lượng ít ỏi của họ. Tuy nhiên, kết quả là Allah đã phù hộ phe đại diện của Ngài giành chiến thắng và dĩ nhiên Ngài muốn cho ai chiến thắng là tùy ý Ngài. Quả thật, trong cuộc chiến là những bài học và lời cảnh báo dành cho những ai biết suy ngẫm rằng với đức tin Iman thì dù số lượng có ít và không hùng hậu nhưng cũng sẽ giành lấy chiến thắng trước những kẻ vô đức tin dù thế lực của chúng có đông đảo và hùng mạnh đến mấy.
Allah cho biết con người sẽ bị thử thách bởi niềm đam mê, yêu thích cuộc sống trần gia như: phụ nữ, con cái, tích lũy tài sản, vàng bạc, giống ngựa tốt, lạc đà, bò, dê, cừu, cây trồng, trong khi tất cả chỉ là sự tô điểm cho cuộc sống thế gian, những thứ mà con người chỉ hưởng thụ trong chốc lát rồi sớm tan biến. Cho nên, những người có đức tin không nên đầu tư cho sự hưởng thụ ngắn ngủi đó mà hãy đầu tư cho điều đã được Allah hứa hẹn khi trở về trình diện Ngài, đó là Thiên Đàng với khoảng rộng bao la của trời đất.
Hãy nói đi - hỡi Thiên Sứ: Các ngươi có muốn Ta báo cho các ngươi biết thứ tốt hơn sở thích của các ngươi không?! Phần thưởng dành cho người biết kính sợ Allah, luôn tuân thủ đúng giáo luật của Ngài và tránh xa những gì Ngài cấm sẽ là những ngôi vườn Thiên Đàng cùng những con sông chảy bên dưới những tòa lâu đài nguy nga, họ sẽ ở trong đó mãi mã, bất tử và không bao giờ có sự tàn lụi, trong đó, họ sẽ có được những người vợ thuần khiết không bị nhiễm bất kỳ điểm xấu nào; đồng thời họ sẽ được sự hài lòng mãi mãi từ Allah và sẽ không bao giờ bị Ngài giận dữ và phẫn nộ nữa. Quả thật Allah luôn thấy rõ mọi tình trạng của đám nô lệ của Ngài, không có bất cứ điều gì có thể giấu được Ngài và Ngài sẽ ban thưởng cho họ về các việc làm của họ.
Cư dân Thiên Đàng là những người thường nói trong lời cầu nguyện Thượng Đế của họ: Lạy Thượng Đế của bầy tôi, chắc chắn bầy tôi đã tin tưởng nơi Ngài, tin vào tất cả những gì Ngài đã thiên khải cho các vị Thiên Sứ của Ngài, bầy tôi luôn tuân thủ theo giáo luật của Ngài, xin Ngài hãy tha thứ mọi tội lỗi mà bầy tôi đã phạm và xin Ngài cứu rỗi bầy tôi tránh khỏi hình phạt nơi Hỏa Ngục.
Họ là những người nhẫn nại hành đạo vì tuân lệnh Allah cũng như tránh xa mọi thứ Ngài đã cấm, họ đứng vững vượt qua được mọi thử thách, họ thật lòng trong lời nói và hành động của mình, họ hoàn toàn nạp mình cho Allah, họ bố thí tài sản của mình vì chính nghĩa của Allah, họ khẩn cầu sự tha thứ vào những lúc cuối đêm bởi lời cầu xin những lúc này có cơ hội được đáp lại rất cao vì tâm hồn của họ thanh tịnh.
Allah tự xác nhận rằng chính một mình là Thượng Đế đáng được thờ phượng, không có bất cứ Thượng Đế nào đích thực khác ngoài Ngài. Điều đó đã được chứng minh bởi biết bao bằng chứng từ Kinh Sách và từ vũ trụ bao la của Ngài, đồng thời điều đó đã được giới Thiên Thần và giới 'Ulama (học giả) thông thạo kiến thức đồng xác nhận. Tất cả họ đã xác nhận Tawhid (giáo lý độc tôn Allah) vĩ đại dựa theo tạo hóa và định luật của Allah. Đúng là không có Thượng Đế đích thực nào ngoại trừ Đấng Oai Nghiêm, Đấng mà không có bất cứ thứ gì gì chiến thắng được Ngài, Ngài luôn sáng suốt trong tạo hóa, chi phối, điều hành và định đoạt.
Quả thật, tôn giáo được Allah chấp nhận chỉ có Islam, bởi Islam là thần phục Allah duy nhất bằng cách hành đạo theo lệnh Ngài, chấp nhận thờ phượng riêng Ngài, có đức tin nơi tất cả Thiên Sứ của Ngài, trong đó, Thiên Sứ cuối cùng là Muhammad, một vị Thiên Sứ được Allah dùng làm dấu ấn kết thúc việc thiên khải cho nhân loại. Allah không chấp nhận bất cứ giáo luật nào ngoài Islam. Việc tranh cãi và chia rẻ trong nội bộ Do Thái và Thiên Chúa thành nhiều phe nhóm xảy ra sau khi họ nhận được bằng chứng bằng kiến thức vốn có, nhưng do lòng ganh tỵ và đam mê cuộc sống trần gian mà họ không chấp nhận Islam. Đối với ai không chấp nhận những gì được thiên khải cho Muhammad thì Allah sẽ sớm thanh toán đối với những ai phủ nhận Ngài và Thiên Sứ của Ngài.
Nếu chúng tranh luận với Ngươi - hỡi Thiên Sứ - về Chân Lý đã thiên khải cho Ngươi, Ngươi hãy trả lời chúng: Ta và những ai theo Ta đã nạp mình phủ phục Allah. Và Ngươi hãy nói - hỡi Thiên Sứ - với đám dân Kinh Sách và những người thờ Đa Thần: Các ngươi có chấp thuận phủ phục Allah và tuân theo những gì được Ta mang đến hay không? Nếu chúng chấp nhận phủ phục Allah và tuân thủ theo giáo luật của Ngươi thì chúng quả thật đã chọn đúng chỉ đạo và nếu chúng ngoảnh mặt không chịu qui phục thì bổn phận của Ngươi chỉ là truyền đạt lời mặt khải mà Người đã được giao. Allah Tối Cao thấy rõ mọi việc làm của đám nô lệ của Ngài và Ngài sẽ tưởng thưởng họ một cách thỏa đáng.
Quả thật, những kẻ phủ nhận mọi bằng chứng từ Allah đã thiên khải đến chúng và cố tình sát hại các Nabi một cách vô lý là hành động bất công và gây hận thù; và chúng cũng sát hại cả những ai đứng lên kêu gọi công bằng, động viên mọi người làm thiện và khuyên răng mọi người từ bỏ hành động sai trái, chúng quả thật chính là một đám vô đức tin xấu xa và chắc chắn sẽ bị một sự trừng phạt đau đớn.
Những ai có thuộc tính như đã miêu tả thì mọi việc làm thiện tốt của họ sẽ vô giá trị, chúng không giúp ích được gì cho họ ở trần gian lẫn Đời Sau bởi họ đã không có đức tin nơi Allah, và họ sẽ không có ai cứu giúp thoát khỏi hình phạt.
Há Ngươi - hỡi Nabi - không nhìn vào hoàn cảnh của những người Do Thái đã được ban cho một phần kiến thức về Kinh Tawrah (Cựu Ước) và các bằng chứng xác minh sứ mạng của Ngươi, và khi chúng được mời gọi trở lại tham khảo trong Kính Sách của Allah tức Kinh Tawrah (Cựu Ước) để phân xử mọi tranh cãi giữa chúng nhưng có một nhóm học giả và lãnh đạo của chúng đã chống đối các giáo lý trong Kinh Sách vì đã không như mong muốn của chúng, trong khi điều tốt nhất cho chúng là chúng cần tuân thủ theo mọi giáo lý mà chúng tìm thấy trong đó.
Việc họ đã ngoảnh mặt với Chân Lý như thế là bởi vì họ tuyên bố rằng họ chỉ bị Hỏa Ngục thiêu đốt vài ngày ngắn ngủi rồi sẽ được vào Thiên Đàng. Với ảo tưởng này đã đẩy họ bạo gan thêu dệt thêm biết bao là sự dối trá và ngụy tạo về Allah và tôn giáo của Ngài.
Thế họ sẽ ra sao khi họ phải bị sa vào tuyệt vọng của hối hận? Họ sẽ bị triệu tập trong hoàn cảnh tồi tệ nhất trong Ngày Phán Xét đó, Ngày mà mỗi người sẽ nhận được một quyển sổ ghi chép đầy đủ mọi hành động tốt xấu đã từng làm, theo đó họ sẽ được thưởng hoặc bị phạt một cách công bằng nhất, không ai bị cắt giảm phần ân thưởng cũng như không ai bị phạt oan ức.
Hãy nói đi - hỡi Thiên Sứ - lời tụng niệm và tôn vinh Allah: Lạy Allah, Ngài là Chúa Tể nắm trọn trong tay cả trần gian và Đời Sau, Ngài muốn ban vương quyền cho bất cứ ai Ngài muốn; muốn tước đoạt vương quyền từ tay ai tùy Ngài; Ngài muốn ban vinh dự cho ai tùy Ngài và muốn hạ nhục ai tùy Ngài. Tất cả đều bằng sự sáng suốt và công bằng của Ngài, tất cả điều tốt đẹp đều ở trong Tay của một mình Ngài và Ngài toàn năng trên tất cả mọi thứ.
Và trong những quyền năng của Ngài là Ngài nhập ban đêm vào ban ngày và kéo ban ngày dài ra, nhập ban ngày vào ban đêm và kéo ban đêm dài ra; Ngài phục sinh cái chết giống như Ngài kéo người có đức tin ra khỏi tình trạng vô đức tin, Ngài cho cây đâm chồi từ hạt giống; Ngài giết chết sự sống giống như tách người vô đức tin ra khỏi người người có đức tin, tách cái trứng ra khỏi con gà và ban phát vô định lượng cho bất cứ ai Ngài muốn.
Cấm các ngươi - hỡi những người có đức tin - nhận những kẻ vô đức tin làm người bảo hộ, các ngươi thương yêu chúng, giúp đỡ chúng thay vì dành cho những người có đức tin. Ai dám làm điều đó thì y vô can với Allah và Allah vô can với y ngoại trừ việc lo sợ bị hại đến thân mình trước thế lực lớn mạnh thì các ngươi được phép nhẹ nhàng từ tốn trong lời nói và dè dặn trong hành động nhưng trong lòng luôn câm ghét chúng. Allah khuyến cáo các ngươi coi chừng Ngài, hãy sợ Ngài, không nên làm Ngài giận dữ bằng cách vi phạm điều Ngài cấm, bởi vì các ngươi sẽ phải trở lại đơn độc một mình trình diện trước Ngài trong Ngày Phán Xét để Ngài thưởng phạt thích đáng cho các ngươi.
Hãy nói đi - hỡi Nabi -: Cho dù các ngươi có giấu kín trong tận đáy lòng những điều Allah cấm giống như quan hệ mật thiết với người vô đức tin hoặc thể hiện mối quan hệ đó ra bên ngoài thì Allah luôn biết rõ nó, không gì có thể giấu kín được Ngài, Ngài biết rõ mọi việc trong các tầng trời và dưới đất, Allah Toàn Năng trên tất cả mọi thứ, không có gì làm Ngài bất lực.
Vào Ngày Phán Xét, mỗi linh hồn sẽ đối diện với những việc làm mà nó đã làm dù tốt hay xấu, tất cả được mang ra xét xử một cách không thiếu không thừa. Những kẻ làm điều xấu khát khao khoảng cách giữa họ và tội lỗi là khoảng thời gian thật dài nhưng làm sao ước muốn của họ thành hiện thực cho được! Allah đã cảnh báo các ngươi về Ngài, cho nên đừng xâm phạm các giới luật mà làm Ngài giận dữ trong khi Allah luôn nhân từ với đám nô lệ của Ngài. Đó là lý do Ngài cảnh báo họ.
Hãy nói đi - hỡi Thiên Sứ -: Nếu các ngươi thật sự thương yêu Allah thì các ngươi hãy theo chỉ dẫn của Ta từ niềm tin bên trong đến hành động bên ngoài, các ngươi sẽ được tình yêu của Allah và được Ngài tha thứ tội lỗi. Allah luôn tha thứ và nhân từ đối với đám nô lệ biết sám hối.
Hãy nói đi - hỡi Thiên Sứ -: "Các ngươi hãy tuân lệnh Allah và tuân lệnh Thiên Sứ của Ngài bằng cách thực hiện tất cả lệnh Ngài đã bảo và tránh xa mọi điều mà Ngài cấm." Nếu họ ngoảnh mặt bỏ đi thì quả thật Allah không thương yêu đám người vô đức tin nghịch lại lệnh Ngài và lệnh Thiên Sứ của Ngài.
Quả thật, Allah đã ưu đãi Adam khi Ngài ra lệnh tất cả Thiên Thần của Ngài quỳ lạy chào hỏi Người; Ngài đã ưu đãi Nuh khi chọn Người làm Thiên Sứ đầu tiên trên trái đất; Ngài đã ưu đãi dòng họ Ibrahim khi lưu giữ cho con cháu của Người sứ mạng Nabi và đã ưu đãi dòng họ 'Imran. Đó là nhóm người được Allah ưu đãi trong thời đại của họ.
Những người đã được nhắc gồm những Nabi và dòng dõi của họ đã đi đúng Chỉ Đạo mà thế hệ trước truyền lại trong việc bám chặt lấy Tawhid (tôn thờ một mình Allah) và làm những điều thiện tốt. Họ thừa hưởng các đức tín và ưu điểm của nhau. Quả thật, Allah luôn nghe rõ mọi lời nói và thấy rõ mọi hành động của đám nô lệ của Ngài. Vì vậy, Ngài muốn lựa chọn ai tùy Ngài và ưu đãi bất cứ ai Ngài muốn.
Hãy nhớ lại - hỡi Thiên Sứ - khi vợ của 'Imran tức mẹ của Maryam nguyện cầu: Lạy Thượng Đế của bề tôi, bề tôi đã nguyện với lòng rằng xin hiến trọn đứa con trong bụng của bề tôi cho Ngài, để nó phục dịch Ngài và ngôi nhà của Ngài, xin Ngài hãy chấp nhận nguyện vọng này của bề tôi, quả thật, Ngài luôn thấu đáo lời thỉnh cầu của bề tôi và biết rõ định tâm của bề tôi.
Khi bào thai đã tròn tháng và nữ ta đã hạ sinh thì nữ ta nói trong tiếc nuối - bởi nữ ta luôn hi vọng bào thai là con trai -: Lạy Thượng Đế của bề tôi, quả thật bề tôi đã hạ sinh bé gái, Allah biết rõ việc sinh nở của bề tôi, chắc chắn con trai mà bề tôi hi vọng khác với con gái mà bề tôi đã hạ sinh về mặt sức mạnh và ngoại hình, bề tôi đặt tên cho bé là Maryam (nghĩa là nữ nô lệ), bề tôi khẩn cầu Ngài bảo vệ nó và con cháu của nó tránh khỏi lũ Shaytan bị trục xuất khỏi lòng thương xót của Ngài.
Nguyện vọng đó của nữ (mẹ của Maryam) được Allah đón nhận tốt đẹp, Ngài đã phù hộ cho Maryam được trưởng thành tốt đẹp và được lòng của nhóm bầy tôi ngoan đạo của Ngài quan tâm, Ngài cho Zakkariya quyền bảo hộ nuôi dưỡng Maryam. Cứ mỗi khi Zakkariya bước vào thư phòng riêng của Maryam, nơi cô hành đạo đều thấy nhiều loại thức ăn đã bày sẵn (toàn thức ăn trái mùa), ngạc nhiên hỏi: Này Maryam, từ đâu mà con có những loại thức ăn này vậy? Maryam đáp: Đây là thiên lộc từ nơi Allah, quả thật Ngài ban phát một cách vô định lượng cho bất cứ ai Ngài muốn.
Sau khi Zakariya tận mắt thấy bổng lộc mà Allah ban cho Maryam con gái của 'Imran một cách khác thường, Người hy vọng được Allah ban cho đứa con trai trong lúc tuổi đã già còn vợ thì bị chứng hiếm muộn, thế là Người liền khẩn cầu: Lạy Thượng Đế của bề tôi, xin Ngài ban cho bề tôi đứa con trai ngoan đạo, quả thật Ngài là Đấng nghe rõ lời cầu xin của những ai khẩn cầu Ngài và Ngài sẽ đáp lại.
Lúc Zakariya đang dâng lễ nguyện Salah tại nơi thờ phượng riêng thì các Thiên Thần gọi Người, nói: Quả thật, Allah báo tin mừng cho Ngươi về một đứa con trai tên là Yahya, một trong những đặc điểm của Y là Y xác thực lại lời phán của Allah về hoàn cảnh của Ysa con trai của Maryam - bởi Y được tạo hóa bằng cách đặc biệt bằng lời phán của Allah - đứa trẻ sẽ là nhà lãnh đạo của cộng đồng Y về mặt kiến thức và hành đạo, Y sẽ kiềm chế được bản thân tránh xa những dục vọng, trong đó có việc gần gũi phụ nữ, Y chuyên tâm hành đạo thờ phượng Thượng Đế và đồng thời là một Nabi ngoan đạo.
Zakariya nói khi các Thiên Thần báo tin mừng về Yahya: Lạy Thượng Đế, làm sao bề tôi có con cho được trong lúc bề tôi đã già còn vợ bề tôi lại bị chứng hiếm muộn! Allah đáp lại: Hình ảnh việc tạo hóa Yahya lúc ngươi đã già và vợ ngươi bị chứng vô sinh cũng giống như hình ảnh Allah tạo hóa bất cứ thứ gì Ngài muốn cho dù có khác thường, bởi Allah có quyền năng trên tất cả mọi thứ, Ngài muốn làm gì Ngài muốn bằng sự sáng suốt và kiến thức của Ngài.
Zakkariya thưa: Lạy Thượng Đế, xin Ngài ban cho bề tôi một dấu hiệu báo cho biết khi vợ bề tôi đã mang thai. Allah phán: Dấu hiệu mà Ngươi yêu cầu là khi nào Ngươi không thể nói chuyện với mọi người bằng lời suốt ba ngày, ba đêm, chỉ có thể ra dấu bằng tay, nhưng không phải là một triệu chứng bất thường. Lúc đó, Ngươi hãy tụng niệm và tán dương Allah thật nhiều vào lúc hừng sáng và lúc chạng vạng.
Và hãy nhớ lại - hỡi Thiên Sứ - khi các Thiên Thần nói với Maryam: Quả thật, Allah đã ưu đãi ngươi khi ban cho ngươi những đức tính tốt đẹp, giúp ngươi trở thành người hoàn mỹ và Ngài đã ưu đãi hơn tất cả phụ nữ trong thời đại của ngươi.
Hỡi Maryam, ngươi hãy kéo dài lễ nguyện Salah và quỳ lạy Thượng Đế của ngươi và hãy cúi mình phủ phục Ngài giống như đám nô lệ ngoan đạo cúi đầu phủ phục Ngài.
Thông tin về Zakariya và Maryam được đề cấp đến là những thông tin trong quá khứ được thiên khải cho Ngươi - hỡi Thiên Sứ - và Ngươi đã không có mặt lúc những học giả cũng như những người ngoan đạo thời đó đã tranh giành quyền nuôi dưỡng Maryam, cuối cùng họ đi đến quyết định rút thăm bằng cách ném viết (xuống một dòng nước) và cây viết của Zakariya đã chiến thắng.
Hãy nhớ lại - hỡi Thiên Sứ - khi các Thiên Thần nói: Hỡi Maryam, quả thật Allah báo cho ngươi tin mừng về đứa con trai được tạo ra không cần đến người cha, Y sẽ được tạo bằng lời phán ﴿hãy thành﴾, lập tức sẽ trở thành đứa bé trai theo lệnh của Allah, và tên của bé trai này là: Masih Ysa (Giê su) con trai của Maryam, Y sẽ có địa vị cao quý ở đời này và Đời sau,và sẽ thuộc thành phần những người ở kế cận Allah.
Và Y sẽ nói chuyện với thiên hạ lúc còn sơ sinh và nói chuyện với họ khi trưởng thành, Y sẽ khuyên bảo họ mọi điều tốt đẹp của trần gian và Đời Sau và Y thuộc nhóm người ngoan đạo trong cả lời nói lẫn hành động.
Maryam bối rối về việc mình sẽ có con trong tình trạng không lập gia đình, nói: Làm sao tôi có con cho được khi không có người đàn ông nào chạm vào tôi dù là hợp pháp cũng như không hợp pháp? Thiên Thần đáp: Hình ảnh Allah tạo hóa đứa trẻ không cần đến người cha giống như Ngài muốn tạo hóa bất cứ gì Ngài muốn khác một cách khác thường. Quả thật, một khi Ngài muốn một điều gì thì Ngài chỉ cần phán ﴿hãy thành﴾ lặp tức nó sẽ thành theo ý của Ngài; chẳng có gì làm Ngài bất lực cả.
Và Ngài (Allah) sẽ dạy Y (Ysa) biết đọc và biết viết, phù hộ Y trong lời nói và hành động luôn sáng suốt, Ngài dạy Y Kinh Tawrah (Cựu Ước) đã thiên khải cho Musa và dạy Y Kinh Injil (Tân Ước) sẽ thiên khải cho Y.
Và TA (Allah) chọn Y là Thiên Sứ cho dân Israel với bức thông điệp: Quả thật, Ta là Thiên Sứ của Allah được cử phái đến với các ngươi, Ta mang đến bằng chứng khẳng định sứ mạng của Ta là thật, đó là: Ta có thể nắn con chim bằng đất và hà hơi vào nó thì nó trở thành con chim sống bằng sự ưng thuận của Allah; Ta chữa được bệnh mù bẩm sinh, bệnh cùi; Ta làm cho người chết sống lại, tất cả đều được Allah cho phép. Ta cho các ngươi biết loại thức ăn nào phải ăn và loại nào cần dự trữ mà các ngươi đã giấu kín trong nhà mình. Quả thật, với mọi thứ mà Ta cho các ngươi biết chắc rằng không một người phàm nào có thể làm được. Đó chính là bằng chứng khẳng định Ta đích thực là Thiên Sứ của Allah được gởi đến các ngươi, nếu các ngươi muốn đức tin Iman cũng như tin các bằng chứng.
Và Ta đến còn để xác nhận lại sự thật về Kinh Tawrah đã được thiên khải trước Ta, để cho phép các ngươi vài thứ đã từng là những điều cấm đối với các ngươi trước đây mục đích giảm nhẹ cho các ngươi, Ta đến với bằng chứng minh bạch xác định đúng sự thật mà Ta đã tuyên bố. Các ngươi hãy kính sợ Allah mà thực thi theo mệnh lệnh của Ngài và tránh xa mọi điều Ngài cấm, các ngươi hãy phục tùng Ta khi Ta mời gọi các ngươi.
Đó là bởi vì Allah là Thượng Đế của Ta và cũng là Thượng Đế của các ngươi, Ngài là Đấng duy nhất đáng được phục tùng và kính sợ, các ngươi hãy thờ phượng một mình Ngài, đó là điều mà Ta ra lệnh cho các ngươi thờ phượng và kính sợ Ngài. Và đó là con đường ngay chính.
Khi Ysa thấy dân chúng Israel cứ ngoan cố trên sự vô đức tin thì Y hỏi trực diện họ: Ai đồng ý phò trợ Ta trên con đường kêu gọi đến với Allah? Nhóm người trung kiên đáp: Chúng tôi nguyện phò trợ tôn giáo của Allah, chúng tôi đã tin tưởng nơi Allah và xin tuân theo lệnh của Ngài, và chúng tôi xin tuyên thệ trước Người - hỡi Ysa - rằng chúng tôi là nhóm người phục tùng Allah bằng Tawhid (độc tôn Ngài).
Và nhóm Hawari nói: Lạy Thượng Đế của bầy tôi, bầy tôi đã tin tưởng vào Kinh Injil mà Ngài đã thiên khải, bầy tôi nguyện noi theo Ysa, xin Ngài hãy xác nhận cho bầy tôi là nhóm người đã phục tùng Chân Lý, đã tin tưởng nơi Ngài và tất cả Thiên Sứ của Ngài.
Và những kẻ vô đức tin thuộc dân Israel đã âm mưu sát hại Ysa. Thế là Allah lên kế hoạch bỏ mặc chúng trong lầm lạc và Ngài biến hình dạng một người đàn ông khác giống hệt Ysa. Kế hoạch của Allah là hoàn mỹ nhất, bởi không có kế hoạch nào của bất cứ ai có thể vượt trội hơn kế hoạch của Ngài cả.
Và Allah còn lên kế hoạch khác với họ khi Ngài phán bảo với Ysa: Này Ysa, TA sẽ lấy Ngươi lên trời cả linh hồn lẫn thể xác nhưng không phải chết; TA tẩy sạch Ngươi khỏi mọi ô uế mà những kẻ vô đức tin gây hại Ngươi và kéo Ngươi rời xa họ. Vào Ngày Phán Xét, TA sẽ nâng cao những ai đi theo tôn giáo Chân Lý của Ngươi - trong đó có niềm tin vào Muhammad - trên nhóm người phủ nhận Ngươi qua các bằng chứng và niềm kiêu hãnh. Và vào Ngày Tận Thế các ngươi phải trở về trình diện TA để chịu sự xét xử của TA một cách công bằng về những điều các ngươi từng tranh cãi.
Đối với những kẻ phủ nhận Ngươi và những Chân Lý mà Ngươi mang đến, chúng sẽ bị TA (Allah) trừng phạt một cực hình đau đớn ở trần gian bằng việc bị giết, bị bắt làm tù binh, bị xỉ nhục,... và ở Đời Sau chúng sẽ bị thiêu đốt trong Hỏa Ngục mà không một ai hay thế lực nào có thể can thiệp và cứu vớt chúng khỏi hình phạt đó.
Đối với những người có đức tin nơi Ngươi và cả Chân Lý mà Người mang đến, họ ngoan đạo qua các mặt Salah, Zakat, nhịn chay, hàn gắn tình dòng tộc... chắc chắn sẽ được Allah ban thưởng trọng hậu, đầy đủ không thiếu sót bất cứ điều gì. Lời này là về những ai đi theo Masih Ysa trước sứ mạng của Muhammad mà Ysa đã từng báo tin mừng cho tín đồ của Người. Quả thật, Allah không yêu thương đám người bất công, và sự bất công lớn nhất là Shirk (tổ hợp với Allah trong thờ phượng) và phủ nhận sứ mạng của các Thiên Sứ.
Những gì mà TA (Allah) đọc cho Ngươi (Muhammad) từ thông tin về Ysa là những lời phán minh bạch khẳng định sự thực về những gì được mặc khải cho Ngươi, và đó cũng là lời nhắn nhở dành cho những người biết kính sợ một cách chuẩn xác không hề có chút ngụy tạo.
Quả thật, hình ảnh tạo hóa Ysa đối với Allah giống như hình ảnh của việc Ngài đã tạo hóa Adam từ đất vậy, vốn không cần cha mẹ, chỉ cần Ngài phán ﴿hãy thành con người﴾ lập tức nó biến thành như ý muốn của Ngài. Làm sao mà chúng có thể khẳng định Ysa là thượng bởi vì Y được tạo hóa theo cách không có cha trong khi chúng vẫn luôn công nhận Adam - tổ tiên của loài người vốn đã được tạo hóa không cha và không mẹ?!
Sự thật về Ysa đã được Thượng Đế của Ngươi phơi bày rõ ràng cho Người, cho nên Ngươi chớ nghi ngờ gì cả. Ngược lại, Ngươi hãy đứng vững trên Chân Lý đã thiên khải cho Ngươi.
Ai trong đám dân Thiên Chúa tranh luận với Ngươi - hỡi Thiên Sứ - về Ysa và cho rằng Y không phải là người bề tôi của Allah sau khi Ngươi đã trình bày rõ ràng đúng thật về sứ mạng của Ysa, Ngươi hãy nói với chúng: Tất cả chúng ta cùng tập trung tất cả vợ con lại một nơi rồi cùng nhau khẩn cầu Allah nguyền rủa những ai trong chúng ta là người nói dối.
Quả thật, nguồn tin mà TA đã kể cho Ngươi nghe về Ysa này đây hoàn toàn là sự thật, trong đó không hề có bất cứ chi tiết giả dối nào phải nghi ngờ; và không có Đấng thờ phượng đích thực nào ngoài Allah duy nhất. Quả thật Allah là Đấng Toàn Năng trong vương quyền của Ngài, Đấng Sáng Suốt trong điều hành, chi phối và tạo hóa của Ngài.
Nếu họ nghoảnh mặt với những gì Ngươi mang đến, quyết không tuân theo Ngươi thì đó là hành động hư đốn, Allah biết rõ ai là kẻ hư đốn trên trái đất, rồi Ngài sẽ trừng phạt những kẻ đó một cách thích đáng.
Hãy nói đi - hỡi Thiên Sứ -: "Hỡi dân Kinh Sách thuộc người Do Thái và Thiên Chúa, các người hãy đến đây để chúng ta cùng nhau thống nhất công bằng trên một lời phán dành cho tất cả chúng ta, đó là chúng ta chỉ thờ phượng Allah duy nhất, ngoài Ngài chúng ta không thờ phượng bất cứ ai dù kẻ đó có địa vị thế nào, chúng ta không tôn ai trong chúng ta lên vị trí thượng đế để nghe lời y mà kháng lệnh Allah." Nhưng nếu chúng quay bỏ đi, không nghe theo lời Chân Lý và lẽ công bằng mà Ngươi mời gọi thì Ngươi hãy nói với những người có đức tin: Mọi người hãy tự xác nhận chúng ta là những người thần phục Allah tuân thủ theo lệnh Ngài.
Hỡi đám dân Kinh Sách, tại sao các ngươi lại tranh luận về tôn giáo của Ibrahim? Những người Do Thái thì khẳng định Ibrahim là người Do Thái, còn những người Thiên Chúa thì khẳng định Y là người Thiên Chúa trong khi tất cả các ngươi biết rõ dân Do Thái và dân Thiên Chúa chỉ hiện diện sau khi Ibrahim đã qua đời rất lâu kia mà?! Há các ngươi không dùng đầu óc để suy nghĩ về lời nói điêu ngoa cũng như sự khẳng định sai trái của các ngươi ư?
Chẳng phải các ngươi - đám dân Kinh Sách - đã tranh luận với Nabi Muhammad bằng kiến thức của các ngươi về tôn giáo của các ngươi cũng như mọi thứ đã thiên khải cho các ngươi, vậy tại sao các ngươi giờ đây lại tranh luận với Muhammad về Ibrahim và tôn giáo của Y trong khi các ngươi không hề có một tí kiến thức nào về Ibrahim và tôn giáo của Y, điều mà nó không hề có trong các Kinh Sách của các ngươi cũng như không hề được các Nabi của các ngươi mang đến?! Và Allah mới biết tận tường sự thật của mọi việc từ trong ra ngoài còn các ngươi thì không biết gì.
Ibrahim vốn không phải là người Do Thái cũng không phải là người Thiên Chúa, Y vô can với tất cả tôn giáo lầm lạc, Y vốn là người Muslim thần phục Allah duy nhất, và Y không phải là người đa thần mà những người đa thần Ả-rập đã khẳng định.
Quả thật, người xứng đáng thuộc cộng đồng Ibrahim là những ai đã tuân thủ theo mọi thứ mà Y đã truyền đạt trong thời đại của Y, sau đó người xứng đáng kế tiếp chính là vị Nabi Muhammad này và những người đã tin nơi Y, Allah luôn phù hộ nhóm người có đức tin.
Những tu sĩ của dân Kinh Sách thuộc người Do Thái và Thiên Chúa luôn ước ao đẩy các ngươi vào lầm lạc - hỡi những người cód đức tin. Chúng muốn kéo các ngươi rời khỏi Chân Lý mà Allah đã hướng dẫn các ngươi, tuy nhiên, chúng không thể đẩy ai vào lầm lạc ngoài bản thân chúng bởi khi chúng càng tìm cách đẩy những người có đức tin vào lầm lạc thì chúng càng lún sâu vào lầm lạc đó nhưng chúng không nhận ra hậu quả việc làm của mình.
Hỡi đám dân Kinh Sách thuộc người Do Thái và Thiên Chúa, tại sao các ngươi dám bác bỏ các Lời phán của Allah đã thiên khải cho các ngươi và những bằng chứng khẳng định sứ mạng của Muhammad trong khi các ngươi xác định đó là sự thật đã được nêu rõ trong Kinh Sách của các ngươi?!
Hỡi đám dân Kinh Sách, tại sao các ngươi dám hư cấu thêm vào Kinh Sách đã thiên khải cho các ngươi, tại sao các ngươi pha điều ngụy tạo vào điều Chân Lý, tại sao các ngươi che giấu sự thật, trong đó có sự thật về sứ mạng của Muhammad trong khi các ngươi phân biệt rõ đâu là đích thực là sự được hướng dẫn và đâu là lầm lạc?!
Và một nhóm học giả Do Thái nói: Các ngươi cứ thể hiện là mình tin tưởng Qur'an ở buổi sáng như những người có đức tin nhưng đến chiều thì các ngươi bác bỏ nó, hi vọng như thế sẽ tác động mạnh mẽ đến những người có đức tin làm chúng nảy sinh mâu thuẫn về tôn giáo mà chúng đi theo vì lý do các ngươi đã phủ nhận Islam sau khi đã tin tưởng. Với việc làm này, có thể chúng sẽ quay về với đức tin xưa cũ và nói: Những ngươi dân Kinh Sách biết rõ hơn chúng ta về Kinh Sách của Allah, vậy mà họ vẫn bác bỏ Islam.
Và chúng còn nói: "Các ngươi đừng tin tưởng và đi theo ngoại trừ ai từng đi theo tôn giáo của các ngươi." Hãy nói - hỡi Thiên Sứ -: Quả thật, Chân Lý chỉ nằm ở Chỉ Đạo của Allah mà thôi, chứ không có trong những thứ mà các ngươi giả tạo và chống đối, các ngươi sợ ai đó được ưu đãi giống như sự ưu đãi dành cho các ngươi hoặc các ngươi sợ sẽ bị thưa kiện trước Thượng Đế nếu các ngươi chấp nhận điều đã thiên khải cho họ. Hãy nói đi - hỡi Thiên Sứ -: Quả thật, sự ưu đãi nằm trong tay Allah, Ngài muốn ban cho ai tùy ý Ngài, không có việc ban cho cộng đồng này là không ban cho cộng đồng kia, Allah có hồng phúc bao la, Ngài biết rõ ai xứng đáng được ưu đãi.
Ngài dành riêng Rahmah (lòng thương xót) của Ngài cho bất cứ tạo vật nào Ngài muốn, Ngài ưu đãi họ bằng sự Chỉ Đạo, sứ mạng Nabi cũng như biết bao thể loại ban phát khác, Allah có vô hạn hồng phúc vĩ đại.
Và trong đám dân Kinh Sách, có người Ngươi (Muhammad) an tâm giao cho y số tiền lớn rồi y uy tín giao trả lại cho Ngươi, có người dù Ngươi có giao cho y số tiền ít ỏi thì y vẫn sẽ không trả lại cho đến khi nào Ngươi đòi nhiều lần và thưa ra tòa, bởi những kẻ này nghĩ và tuyên bố rằng: Chúng tôi không bị mắc tội khi ăn tiền của người Ả-rập, bởi Allah đã cho phép chúng tôi điều đó. Đó là lời nói điêu ngoa vu khống cho Allah trong khi chúng biết rõ là như thế.
Sự thật không đúng như chúng đã khẳng định. Không, chúng sẽ bị mắc tội, tuy nhiên, ai thực hiện đúng lời giao ước với Allah, đó là tin tưởng nơi Ngài và nơi các Thiên Sứ của Ngài, đồng thời giữ chữ tín với mọi người trong lời hứa, y kính sợ Allah mà tuân thủ đúng theo luật lệ của Ngài thì quả thật, Allah rất yêu thương nhóm người biết kính sợ Ngài và Ngài sẽ ban thưởng cho họ phần thưởng trọng hậu.
Quả thật, những kẻ đánh đổi lời dặn của Allah về việc phải tuân thủ theo Kinh Sách của Ngài và nghe lời theo các Thiên Sứ của Ngài; cắt đứt giao ước với Allah bằng lợi lộc cỏn con của trần gian, chắc chắn chúng sẽ chẳng được bất cứ thứ gì ở Đời Sau, chúng sẽ không được Allah nói chuyện về điều làm chúng vui mừng, và Ngài sẽ không nhìn chúng bằng ánh mắt thương xót và chúng sẽ phải bị trừng phạt đau đớn.
Và quả thật, trong số những người Do Thái có một nhóm người đã cố tình lấy chiếc lưỡi điêu ngoa mình để bóp méo Kinh Tawrah (Cựu Ước) được ban xuống từ nơi Allah làm cho thiên hạ cứ tưởng họ đang đọc Tawrah, thật ra không phải từ Tawrah. Chẳng qua đó là lời dối trá rồi vu khống cho Allah, họ nói "Những gì chúng tôi đọc là do Allah thiên khải" nhưng sự thật không phải thế, họ đã cố ý vu khống cho Allah và các Thiên Sứ của Ngài.
Một người được Allah ban cho Kinh Sách từ Ngài, được ban cho kiến thức và sự hiểu biết, rồi được chọn làm Nabi, không nên kêu gọi thiên hạ "Hãy là nô lệ thần phục riêng tôi thay vì Allah" mà y phải nên nói "Các ngươi hãy là những học giả tuân thủ đúng theo luật của Allah, hãy là nhóm người cải thiện mọi vấn đề của thiên hạ bởi lẽ các ngươi đã tiếp nhận được Kinh Sách, được học hỏi và hiểu biết".
Tương tự, y cũng không được phép ra lệnh các ngươi tôn Thiên Thần hay Nabi lên làm thượng đế để thờ phượng thay vì Allah. Phải chăng y được phép ra lệnh các ngươi vi phạm tội Kufr (phủ nhận đức tin) nơi Allah sau khi y đã gọi và hướng dẫn các ngươi trở về thần phục Ngài ư?!
Và hãy nhớ lại - hỡi Thiên Sứ - khi Allah đã xác định lại lời giao ước với các vị Nabi, Ngài phán với họ: Cho dù TA có ban cho các ngươi Kinh Sách ra sao, có dạy các ngươi sự khôn ngoan cũng như nâng cao địa vị của các ngươi lên cao thế nào thì đến khi vị Thiên Sứ được TA phái đến sau này là Muhammad với sứ mạng xác định lại Kinh Sách và sự Khôn Ngoan của các ngươi thì các ngươi vẫn phải tin tưởng Y hết mực và phò trợ Y, các ngươi xác nhận giời giao ước này không? Họ đồng đáp: Bầy tôi xin xác nhận. Allah phán: Các ngươi hãy tự xác nhận cho mình và cho tín đồ của các ngươi, còn TA sẽ cùng với các ngươi xác nhận điều đó.
Những ai chối bỏ sau cuộc giao ước này với Allah và các Thiên Sứ của Ngài thì đó là những kẻ đã rời khỏi tôn giáo và mệnh lệnh của Allah.
Phải chăng ngoài tôn giáo Islam mà Allah đã lựa chọn cho đám nô lệ của Ngài là thứ mà những kẻ rời bỏ tôn giáo và mệnh lệnh của Allah đang khao khát trong khi vạn vật trong trời đất dù muốn hay không đều phục tùng Ngài và ghét ở trong tình trạng vô đức tin?! Rồi đây, tất cả đều sẽ trở về trình diện trước Ngài ở cõi Đời Sau để chịu thanh toán và thưởng phạt.
Ngươi hãy nói đi - hỡi Thiên Sứ -: Chúng tôi đã tin Allah là Thượng Đế, tuân lệnh theo mọi điều Ngài ra lệnh, tin vào sự thiên khải cho chúng tôi, tin cả những gì đã được thiên khải cho Ibrahim, Isma-'il, Is-haq, Ya'qub, tin vào những điều đã được thiên khải cho giới Nabi thuộc dòng dõi Ya'qub, tin vào những điều đã ban cho Musa, Ysa và tất cả Nabi từ các Kinh Sách, các phép mầu; chúng tôi không kỳ thị hay phân biệt bất cứ ai trong tất cả các vị Nabi cũng như các vị Thiên Sứ, chúng tôi vâng lệnh Allah và quy phục Ngài.
Và những ai tìm lấy một tôn giáo nào khác ngoài tôn giáo đã được Allah hài lòng - đó là tôn giáo Islam - thì tôn giáo đó không được Allah chấp nhận. Ở Đời Sau, họ sẽ là những kẻ thua thiệt vì phải bị đày vào Hỏa Ngục.
Làm sao Allah lại phù hộ đến với đức tin Iman nơi Ngài và Thiên Sứ của Ngài đối với đám người đã phủ nhận đức tin sau khi đã tin nơi Ngài cũng như sau khi đã nhận biết rõ sứ mạng của Muhammad là sự thật, đồng thời Y đã chứng minh sự thật về sứ mạng của mình?! Allah không bao giờ phù hộ đến với đức tin Iman đối với đám người sai quấy đã chọn lấy sự lầm lạc thay vì chọn Chỉ Đạo.
Quả thật, phần thưởng dành cho đám người sai quấy đã chọn lấy lầm lạc là sẽ bị Allah, các Thiên Thần và tất cả loài người nguyền rủa, họ sẽ bị Allah xua đuổi khỏi lòng thương xót của Ngài.
Chúng sẽ mãi mãi cư ngụ trong Hỏa Ngục không bao giờ được trở ra, chúng sẽ không được giảm nhẹ, không được trì hoãn chờ đợi để sám hối cũng như biện minh.
Ngoại trừ những ai kịp thời sám hối sau khi đã phủ nhận đức tin và họ nỗ lực hành đạo chuộc lại tội lỗi đã phạm thì chắc sẽ được Allah tha thứ và thu nạp vào cùng đám nô lệ của Ngài, những người mà Ngài luôn nhân từ với họ.
Quả thật, những ai vô đức tin sau khi đã tin tưởng và ngoan cố trên tình trạng vô đưc tin đó cho đến chết thì sự sám hối lúc hấp hối không được chấp nhận vì đã hết thời gian sám hối, đó là những kẻ đã đi lệch con đường ngay chính dẫn đến Allah.
Quả thật, đối với những ai chết trên tình trạng vô đức tin, cho dù y có được cả một trái đất vàng để chuộc thân khỏi Hỏa Ngục thì vẫn không được chấp nhận. Đám người đó vào Ngày Phán Xét sẽ phải bị trừng phạt đau đớn, chúng sẽ không có một ai giúp đỡ thoát khỏi hình phạt đó cả.
Hỡi những người tin tưởng! Các ngươi sẽ không đạt được đỉnh điểm của đức tin và vị trí cao nhất của người ngoan đạo đến khi nào các ngươi bố thí vì chính nghĩa của Allah bằng chính loại tài sản mà các ngươi yêu thích, và với tất cả tài sản mà các ngươi đã bố thí dù ít hay nhiều thì Allah luôn biết rõ sự định tâm và việc làm của các ngươi, và Ngài sẽ ban thưởng đầy đủ cho các ngươi.
Tất cả thức ăn tốt sạch là thực phẩm Halal cho bộ tộc Isra-il vốn không hề bị cấm trước khi Kinh Tawrah (Cựu Ước) được thiên khải xuống, ngoại trừ việc Nabi Y'aqub tự cấm bản thân mình. Không như lời nói khống của nhóm Do Thái là điều đó đã bị Kinh Tawrah cấm. Hãy bảo họ - hỡi Nabi - các ngươi hãy mang Kinh Tawrah đến đây và đọc công khai nếu những gì các ngươi nói thật. Thế là họ giật mình không dám mang Kinh Tawrah đến để đối chứng. Đây là một hình ảnh điển hình về việc nhóm Do Thái đã vu khống và cố tình chỉnh sửa, thêm bớt nội dung Kinh Tawrah.
Đối với ai dám bịa đặt dối trá rồi đổ thừa cho Allah sau khi đã tiếp nhận được bằng chứng về việc Nabi Y'aqub tự mình cấm bản thân chứ nó không phải là lệnh của Allah thì đó là đám người bất công với bản thân mình vì đã chối bỏ chân lý sau khi bằng chứng đã được phơi bày rõ ràng.
Hãy nói đi - hỡi Nabi -: Thông tin mà Allah nói về Nabi Y'aqub là sự thật cũng như tất cả giáo lý và lời mặc khải từ Ngài, các ngươi hãy tuân theo tôn giáo của Nabi Ibrahim, bởi Người đã trối bỏ tất cả tôn giáo để qui phục Islam và Người chưa từng tổ hợp bất cứ ai, thần linh nào cùng với Allah.
Quả thật, Ngôi Đền đầu tiên được dựng trên trái đất để thờ phượng Allah chính là Ngôi Đền Makkah. Đó là Ngôi Đền Mubarak (hồng phúc) mang lại nhiều lợi ích về tôn giáo và cuộc sống, trong nó là Chỉ Đạo cho toàn thể loài người.
Trong Ngôi Đền này có rất nhiều biểu hiệu thể hiện sự cao quí và giá trị của Ngôi Đền như các nghi thức hành hương, các địa điểm để hành hương, có phiếm đá mà Nabi Ibrahim đã đứng lúc xây dựng tường K'abah, ngoài ra ai bước vào bên trong Ngôi Đền là được an toàn, không ai dám gây hại. Thiên hạ được Allah qui định phải hướng đến đây để hành hương Hajj, tuy nhiên chỉ bắt buộc đối với người có đủ khả năng,nhưng ai đã phủ nhận bổn phận hành hương Hajj này thì hãy biết Allah rất mực giàu có không cần đến toàn thể vũ trụ.
Hãy nói đi - hỡi Nabi -: Hỡi thị dân Kinh Sách trong nhóm Do Thái và Thiên Chúa, tại sao các ngươi lại dám bác bỏ về các bằng chứng khẳng định sứ mạng thật sự của Thiên Sứ Muhammad, trong khi đó có những bằng chứng được Kinh Tawrah (Cựu Ước), Kinh Injil (Tân Ước) khẳng định? Allah luôn biết rõ việc các ngươi đã làm, Ngài sẽ làm chứng cho điều đó và ban thưởng đúng chuẩn cho các ngươi.
Hãy nói đi - hỡi Nabi -: Hỡi thị dân Kinh Sách trong nhóm Do Thái và Thiên Chúa, tại sao các ngươi lại làm điều nghịch lý ngăn chặn tôn giáo của Allah, kéo thiên hạ rời xa Chân Lý và đẩy họ rơi vào lầm lạc trong khi các ngươi biết rõ đây là tôn giáo chính thống xác định lại điều đã ghi chép trong Kinh Sách của các ngươi ?! Allah không hề xao lãng về hành động nghịch đạo này của các ngươi và việc các ngươi cấm cản con đường của Ngài, và Ngài sẽ cho các ngươi nếm hậu quả đó.
Hỡi những người đã tin tưởng Allah và tuân theo Thiên Sứ của Ngài, nếu các ngươi nghe theo nhóm thị dân Kinh Sách thuộc người Do Thái và người Thiên Chúa về những gì họ nói, đón nhận ý kiến của họ về thứ mà họ đã khẳng định thì chúng sẽ kéo các ngươi trở lại hiện trạng vô đức tin sau khi các ngươi đã tin tưởng chỉ vì lòng ganh tị và hận thù vốn ẩn chứa trong lòng nên họ đã làm thế.
Và làm sao các ngươi lại phủ nhận đức tin nơi Allah sau khi đã tin tưởng nơi Ngài, kèm thêm các ngươi có nguyên nhân lớn nhất để kiên định trên đức tin Iman như các câu Kinh của Allah đã xướng đọc cho các ngươi nghe, các Thiên Sứ của Ngài đã giải thích rõ cho các ngươi về ý nghĩa của lời phán đó. Vì vậy, ai biết bám chặt lấy Kinh Sách của Allah (tức Qur'an) và Sunnah của Thiên Sứ của Ngài là y đã được hướng dẫn đến Allah bằng con đường ngay chính không quanh co.
Hỡi những người đã tin tưởng Allah và tuân theo Thiên Sứ của Ngài, hãy kính sợ Thượng Đế các người bằng lòng kính sợ thật sự bằng cách luôn tuân theo mọi mệnh lệnh của Ngài, tránh xa mọi điều Ngài đã cấm, tạ ơn Ngài về những hồng phúc đã ban và bám chặt lấy tôn giáo của Ngài mãi đến khi cái chết đến túm lấy các ngươi.
Và hãy bám chặt lấy - hỡi tín đồ Mu'min - Qur'an và Sunnah, các ngươi chớ dẫm lên những điều khiến các ngươi phải chia rẽ, hãy cùng nhớ lại ân huệ mà Allah đã ban cho các ngươi khi các ngươi còn là kẻ thù của nhau trước Islam chém giết lẫn nhau chỉ vì lý do vớ vẫn, rồi các ngươi được Allah thống nhất con tim của các ngươi bằng Islam, từ đó các ngươi trở thành anh em đồng đạo của nhau, thương yêu lẫn nhau, quan tâm cho nhau, trong khi trước đây các ngươi suýt rơi vào Hỏa Ngục vì tội vô đức tin thì các ngươi được Allah cứu vớt bằng Islam và hướng dẫn các ngươi đến với niềm tin Iman. Qua những gì Allah đã trình bày cho các ngươi, Ngài muốn cải thiện các ngươi được tốt hơn trong cuộc sống ở đời này và ở Đời Sau và để các ngươi tự nhận biết con đường Chỉ Đạo và biết bám lấy chính đạo.
Các ngươi - hỡi tín đồ Mu'min - hãy lập ra một nhóm mời gọi mọi người đến với sự tốt đẹp mà Allah thương yêu, khuyên bảo mọi người làm việc thiện đúng theo giáo lý qui định Islam và phù hợp với nhân cách sống, song cấm cản mọi người làm những điều nghịch giáo lý và phản nhân cách con người. Với những ai có tính cách vừa được nêu sẽ là nhóm người thành đạt mỹ mãn ở trần gian và ở Đời Sau.
Và các ngươi - hỡi những người có đức tin - chớ giống như nhóm thị dân Kinh Sách đã tự chia rẽ rồi trở thành phe đảng và băng nhóm, họ tranh luận về tôn giáo mình sau khi các bằng chứng rõ ràng của Allah đã trình bày cho họ thấy, nhóm người đó sẽ bị Allah trừng phạt thích đáng.
Một hành phạt khủng khiếp sẽ gián lên họ trong Ngày Tận Thế, khi mà những gương mặt trắng sáng của nhóm người tin tưởng vui mừng hạnh phúc, song cũng có những gương mặt đen thui của nhóm người Kafir buồn bã và tuyệt vọng. Về nhóm người bị gương mặt đen đúa trong Ngày Vĩ Đại đó, có lời hỏi họ bằng giọng khiển trách: Sao các ngươi lại phủ nhận Tawhid (thuyết độc tôn) Allah khi Ngài đã giao ước với các ngươi đừng tổ hợp với Ngài bất cứ gì, với ai và các ngươi đã thống nhất điều đó. Thế nên các ngươi hãy nếm hành phạt của Allah đã dành sẵn cho các ngươi vì sự phủ nhận của các ngươi.
Và về nhóm người có gương mặt trắng sáng thì nơi ở của họ là trong Thiên Đàng hạnh phúc,họ ở mãi mãi trong nó với mọi hưởng thụ không bị thay đổi và không bị tiêu tan.
Đó là những câu Kinh bao gồm những hứa hẹn ban thưởng và trừng phạt mà TA đã thiên khải cho Ngươi - hỡi Nabi - bằng nguồn thông tin chính xác, công bằng về giáo lý và Allah không hề muốn bất công với bất cứ ai trong nhân loại, Ngài sẽ không trừng phạt một ai ngoại trừ đúng với tội lỗi do bàn tay y tạo nên.
Allah là Đấng duy nhất sở hữu tất cả trời đất từ việc tạo hóa và quản lý, rồi tất cả sẽ phải trở về trình diện Ngài để chịu thưởng phạt tùy vào hành động mỗi người đã từng làm trên trần gian.
Các ngươi - hỡi tín đồ của Muhammad - là cộng đồng tốt đẹp nhất được Allah tuyên dương bởi niềm tin Imam và hành động của các ngươi, là nhóm người hữu ích trong loài người, bởi vì các ngươi đã hiệu lệnh thiên hạ làm tốt đúng chuẩn mực tôn giáo, đúng nhân cách và cấm họ làm điều xấu nghịch giáo lý và không phù hợp nhân cách, ngoài ra các ngươi còn thật lòng tin tưởng Allah và khẳng định niềm tin đó qua việc làm của các ngươi. Giá như thị dân Kinh Sách thuộc Do Thái và Thiên Chúa cũng tin tưởng Muhammad thì quả là điều tốt đẹp cho họ ở trần gian và ở Đời Sau. Trong số thị dân Kinh Sách có một số ít đã tin tưởng vào những điều được Muhammad mang đến còn đa số thì tách ly khỏi tôn giáo của Allah và giáo luật của Ngài.
Và cho dù họ có hận thù bao lớn cũng không gây hại được các ngươi đâu - hỡi tín đồ Mu'min - không hại được tôn giáo của các ngươi cũng như không hại được các ngươi ngoại trừ việc họ tự làm bẩn miệng của họ qua việc nói xấu về tôn giáo, chế nhạo các ngươi... nếu các ngươi bị tấn công thì họ sẽ cúi đầu rút lúi trước mặt các ngươi và không hề giúp đỡ các ngươi.
Sự sỉ nhục và hèn hạ luôn vây lấy người Do Thái dù họ có sinh sống bất cứ ở đâu, họ sẽ không được bình an cho đến khi có được giao ước hoặc sự cam kết từ Allah hoặc từ thiên hạ, và họ một lần nữa bị sa vào cơn thịnh nộ của Allah, song họ bị cái nghèo khổ, túng thiếu bao trùm họ vì những nguyên nhân bác bỏ các dấu hiệu của Allah, cố tình giết chết các vị Nabi của Ngài, kèm thêm bản tính chống đối của họ và việc họ vượt xa giới hạn của Allah.
Tât cả thị dân Kinh Sách không hề giống nhau, trong họ có nhóm người ngoan đạo theo tôn giáo của Allah, họ luôn tuân theo lệnh làm và lệnh cấm của Ngài, họ xướng đọc các câu Kinh của Allah trong đêm dài lúc hành lễ Salah vì Allah, họ đã sống trước sứ mạng của Thiên Sứ Muhammad và những ai còn sống đến thời Thiên Sứ thì đã gia nhập Islam.
Họ tin tưởng nơi Allah và vào Ngày Tận Thế bằng niềm tin mạnh mẽ, họ kêu gọi mọi người làm điều tốt và cản mọi người làm tội lỗi và xấu xa, họ tranh đua nhau làm việc thiện, họ tận dụng triệt để các cơ hội hành đạo. Những thuộc tính ngoan đạo đó, họ là đám nô lệ của Allah đã cải thiện được sự định tâm và việc làm của mình.
Với những việc tốt mà họ đã làm dù ít hay nhiều sẽ không bị mất phần ân phước cũng như không bị hưởng ít hơn. Allah biết rõ ai là người Mutaqin (kính sợ Allah) đã tuân thủ theo mọi sắc lệnh của Ngài, biết tránh xa những điều Ngài cấm, bởi không việc làm nào của các ngươi có thể giấu kín được Ngài và Ngài sẽ ban thưởng thích đáng.
Quả thật, những ai phủ nhận Allah và các Thiên Sứ của Ngài thì tài sản và con cái của họ không giúp ích gì được cho họ trước Allah, không bảo vệ được họ trước hình phạt cũng không mang đến cho họ được Rahmah (lòng thương xót), ngược lại họ sẽ bị gia tăng thêm hành phạt và tuyệt vọng, đó là nhóm bạn của Hỏa Ngục, họ muôn đời trong nó.
Việc người ngoại đạo chi dùng tài sản vào những mặt tốt với hi vọng được phước giống như hình ảnh một cơn gió rét đậm thổi vào khu vườn chờ thu hoạch của đám người bất công bởi tội lỗi họ đã phạm, khu vườn là cả ước mơ tươi sáng của họ bổng chóc lát bị cơn gió rét đó tàn phá xác xơ. Tương tự với hành động bác bỏ đức tin sẽ xóa tan mọi ân phước của việc làm tốt đẹp mà người chủ nuôi hi vọng. Quả thật, Allah không hề bất công với họ mà chỉ riêng họ tự bất công với bản thân mình vì đã bác bỏ Ngài và phủ nhận các Thiên Sứ của Ngài.
Hỡi những người đã tin tưởng Allah và noi theo Thiên Sứ của Ngài, chớ kết thân với ai đó ngoài tín đồ Mu'min làm thân tín, rồi phơi bày cho họ biết hết mọi bí mật và sinh hoạt của các ngươi. Chẳng những họ muốn gây hại các ngươi mà còn muốn hủy diệt toàn bộ các ngươi, lòng hận thù của họ thể hiện rõ qua lời nói của họ như xúc phạm đến tôn giáo của các ngươi, đẩy các ngươi vào thế khó và công khai bí mật của các ngươi, chưa đâu những gì họ giấu kín trong lòng họ còn nguy hiểm hơn nữa kìa. TA đã phân tích rõ ràng cho các ngươi thấy - hỡi nhóm người Mu'min - qua các bằng chứng cụ thể để cải thiện cuộc sống đời này và Đời Sau cho các ngươi, nếu như các ngươi nhận thức hết những gì Thượng Đế đã thiên khải cho các ngươi.
Hay là các ngươi - hỡi tín đồ Mu'min - lại yêu thích họ mất rồi, nuôi hi vọng tốt đẹp từ họ nhưng họ lại không yêu thích các ngươi và cũng không hi vọng điều tốt gì từ các ngươi cả. Ngược lại, họ hận các ngươi vì việc các ngươi đã tin tưởng hết tất cả Kinh Sách kể cả Kinh Sách của họ, còn họ thì không tí tin tưởng vào Kinh Sách Qur'an đã ban cho Thiên Sứ của các ngươi, khi nào họ gặp các ngươi thì luôn miệng bảo: "Chúng ta là bạn thân của nhau" nhưng khi ở nơi riêng chỉ có họ thì lại cắn tay mà gầm gừ giận dữ khi thấy các ngươi đoàn kết và bao che lẫn nhau, giúp Islam phát triển còn họ thì đang bị rơi sâu vào nhục nhã. Hãy nói với chúng đi - hỡi Nabi -: Các ngươi hãy ôm hận và thịnh nộ trong lòng như thế vào nấm mộ đi, quả thật, Allah biết rõ trong tâm khảm có niềm tin Iman hay không, ngoan hiền hay không.
Nếu như các ngươi - hỡi tín đồ Mu'min - được cơ hội chiến thắng kẻ thù hoặc được gia tăng tài sản và con cái, điều đó khiến họ thêm lo lắng và buồn bả; nhưng nếu các ngươi bị kẻ thù đánh bại hoặc bị mất mác về tài sản và con cái thì họ lấy đó vui mừng, hân hoan. Tuy nhiên, nếu các ngươi biết nhẫn nại tuân thủ theo sắc lệnh, tiền định của Ngài và biết lo sợ về cơn thịnh nộ của Ngài thì mọi hành động của họ không gây hại được các ngươi, quả thật, Allah luôn biết rõ mọi động tĩnh của họ và Ngài sẽ đáp trả họ một các nhục nhã.
Hãy nhớ lại đi - hỡi Nabi - khi Ngươi rời khỏi Madinah lúc sáng sớm để chiến đấu với nhóm đa thần tại Uhud, Ngươi đã sắp xếp chiến thuật ai vào vị trí nấy và luôn ở tư thế sẵn sàng chiến đấu, Allah nghe rõ từng lời nói của các ngươi và tận tường mọi hành động của các ngươi.
Hãy nhớ lại - hỡi Nabi - về hai nhóm người Mu'min thuộc bộ tộc Salamah và bộ tộc Harithah khi họ trở nên hoang mang khi nhìn thấy nhóm Munaafiq (ngụy Islam) quay về, lúc đó họ được Allah phù hộ giử chân lại tại chiến trường và xua tan khỏi họ sự hoang mang trong lòng. Và là tín đồ Mu'min hãy nương tựa hết mình vào Allah trong mọi hoàn cảnh cuộc đời.
Và quả thật, Allah đã phù hộ các ngươi chiến thắng được người đa thần ở trận chiến Badr, lúc đó các ngươi chỉ làm nhóm người yếu thế, số lượng ít ỏi và vũ trang thì thiếu thốn. Hãy biết kính sợ Allah mà tạ ơn Ngài về những thiên lộc đã ban cho các ngươi.
Hãy nhớ lại - hỡi Nabi - khi Ngươi nói với nhóm tín đồ Mu'min lời động viên, khích lệ họ ở trận chiến Badr, sau khi họ nghe được thông tin quân viện trợ của phe đa thần đang đến: Há không đủ hổ trợ các ngươi khi Allah gởi xuống ba ngàn quân Thiên Thần cùng chiến đấu với các ngươi ư ?
Chắc chắn, bấy nhiêu đó đủ hổ trợ cho các ngươi, ngoài ra các ngươi còn một tin vui khác về việc hổ trợ cho các ngươi từ Allah: Nếu các ngươi kiên nhẫn chiến đấu và biết kính sợ Allah thì cho dù kẻ thù có thêm quân viện trợ, lúc đó Thượng Đế các ngươi sẽ gởi thêm năm ngàn Thiên Thần cưỡi chiến mã hiển hiện ra công khai tiếp viện các ngươi.
Qua việc cho đoàn quân Thiên Thần gián trần hổ trợ các ngươi quả là nguồn tin vui cho các ngươi nhằm kiên định con tim của các ngươi. Mặc dù vậy, đây không phải là những nguyên tố quyết định chiến thắng, bởi quyền ban cho chiến thắng thật sự trong tay Allah Đấng Oai Nghiêm mà không gì chiến thắng được Ngài, Đấng Sáng Suốt trong tiền định và qui định của Ngài.
Qua chiến thắng ở trận Badr mà Allah ban cho các ngươi, Ngài muốn dùng nó tiêu diệt một nhóm người Kafir bằng cái chết và hạ nhục một nhóm khác để họ trở về nếm được cảm giác thất bại tồi tệ.
Khi Thiên Sứ cầu xin Allah tiêu diệt các tên đầu sỏ đa thần sau khi bị thất bại tại Uhud, Allah phán bảo: Ngươi không có quyền hạn gì việc xử lý họ, mọi quyền hạn thuộc về Allah, Ngươi hãy kiên nhẫn đến khi Allah phân xử giửa các ngươi hoặc khiến họ biết sám hối mà gia nhập Islam hoặc họ sẽ tiếp tục sống trong vô đức tin đến chết, lúc đó họ là đám người sai quấy đáng bị trừng phạt.
Và tất cả mọi thứ trong các tầng trời và đất là của Allah, bởi Ngài đã tạo hóa và quản lý, Ngài tha thứ tội lỗi cho ai Ngài muốn trong đám nô lệ của Ngài bằng lòng thương xót của Ngài, song Ngài muốn trừng phạt ai Ngài muốn bằng lẽ công bằng. Allah hằng tha thứ cho ai biết sám hối trong đám nô lệ của Ngài, Ngài nhân từ với họ.
Hỡi những người đã tin tưởng Allah và tuân thủ theo Thiên Sứ của Ngài, hãy tránh xa mọi hình thức vay lãi để thu lại số tiền cao hơn số tiền mà các ngươi đã cho mượn ban đầu giống như hành động của nhóm người thời tiền Islam. Hãy kính sợ Allah mà tuân thủ theo lệnh của Ngài và tránh xa điều Ngài đã cấm, hi vọng các ngươi sẽ đạt được nhiều điều tốt đẹp ở trần gian và ở Đời Sau.
Các ngươi hãy tự dựng vách bảo vệ giữa các ngươi và Hỏa Ngục một hành phạt mà Allah dùng trừng phạt đám người vô đức tin, vách đó được dựng bằng các việc ngoan đạo và từ bỏ mọi điều Haram.
Và hãy tuân theo Allah và Thiên Sứ của Ngài bằng cách làm đúng theo yêu cầu của Ngài và tránh xa điều Ngài đã cấm, hi vọng các ngươi sẽ được thương xót ở trần gian và ở Đời Sau.
Và các ngươi hãy thi đua và hơn thua nhau về việc hành đạo, mọi hình thức việc ngoan đạo đưa các ngươi đến gần Allah hơn để đạt được sự tha thứ vĩ đại từ Allah và được vào Thiên Đàng có khoảng rộng như các tầng trời và đất gọp lại đã được Allah chuẩn bị sẵn cho đám nô lệ biết kính sợ của Ngài.
Những người biết kính sợ Allah là những ai biết hi sinh tài sản vì chính nghĩa của Allah lúc hưng thịnh cũng như lúc khó khăn; biết kìm chế bản thân lúc giận khi họ có khả năng hành đáp trả; biết tha thứ cho người gây bất công với mình, bởi Allah luôn thương yêu nhóm người sùng đạo có được những đức tín tốt đẹp này.
Và mỗi khi họ vi phạm đại tội hoặc vi phạm những tiểu tội khác liền nhớ đến Allah, liên tưởng đến các hành phạt dành cho đám người bất tuân và những hứa hẹn cho nhóm người biết kính sợ thì họ liền hối hận mà cầu xin Thượng Đế giấu che tội lỗi đó cho họ và lượng thứ bỏ qua cho họ, bởi ngoài Allah không ai dám tha thứ tội lỗi cho bất cứ ai và họ không bao giờ tái phạm lại tội lỗi đó, họ luôn ghi nhớ mình là người tội lỗi và Allah sẵn sàng tha thứ tất cả tội lỗi.
Với nhóm người có những đức tính tốt đẹp đó thì phần thưởng dành riêng cho họ là được Allah giấu che cho tội lỗi, xí xóa cho họ, ngoài ra ở Đời Sau họ còn được ban thưởng cho Thiên Đàng có những dòng sông chảy dưới những tòa lâu đài, họ mãi mãi trong nó, quả là diễm phúc thay cho những ai đã phục tùng Allah.
Và ngay khi Allah thử thách tín đồ Mu'min bằng những tai nạn họ gặp phải ở Uhud thì Ngài an ủi họ: Đó đâu cũng là qui luật trong tạo hóa về việc tiêu diệt đám người vô đức tin và kết quả vẫn thuộc về nhóm người Mu'min sau khi họ trải qua gian truân. Thế nên, các ngươi hãy đi khắp thế gian mà xem hậu quả của đám người phủ nhận Allah và các Thiên Sứ của Ngài, nhà của họ đã trở nên hoang tàn và vương quyền của họ đã tiêu tan.
Đây là Thiên Kinh Qur'an chỉ định rõ ràng đâu là chân lý, đâu là giả tạo cho toàn thể nhân loại biết. Nó hướng con người đến với Chính Đạo và là bức chắn dành cho nhóm người biết kính sợ, bởi chỉ có họ mới nhận thức được chỉ đạo có trong Nó.
Các ngươi chớ yếu đuối và buồn bã - hỡi tín đồ Mu'min - về những tai nạn đi qua các ngươi ở Uhud, đó là điều không nên bởi các ngươi luôn cao cơ hơn họ bởi có niềm tin Iman, cao cơ hơn vì được Allah phù hộ và hi vọng các ngươi được chiến thắng, nếu các ngươi là nhóm người Mu'min hết lòng tin tưởng Allah về những gì đã hứa hẹn cho nhóm người biết kính sợ.
Nếu các ngươi - hỡi tín đồ Mu'min - bị phải hoạn nạn chết chóc, thương tích ở Uhud thì nhóm ngoại đạo cũng bị thương tích và chết chóc như các ngươi, đó là ngày tháng mà Allah hoán chuyển giữ loài người gồm Mu'min và nhóm Kafir như thế nào tùy Ngài, điều đó thể hiện tính sáng suốt của Allah, nhân đó Ngài loại bỏ nhóm Munafiq rác rưởi khỏi nhóm người Mu'min; tạo cơ hội cho tín đồ Mu'min hi sinh Shahid vì chính nghĩa của Allah. Allah không hề thương yêu đám người sai quấy đã bỏ lỡ cơ hội Jihad vì Allah.
Trong những giá trị quí giá là tẩy xóa tội lỗi cho tín đồ Mu'min, xóa sạch đám Munafiq khỏi hàng ngũ và tiêu diệt nhóm người Kafir, đập tan họ.
Phải chăng các ngươi - hỡi tín đồ Mu'min - tưởng là các ngươi được suông sẽ vào Thiên Đàng không bị thử thách và chịu đựng ư ? Trong khi điều đó xảy ra với nhóm người Jihad vì chính nghĩa của Allah và họ luôn kiên nhẫn đối diện với bao thử thách.
Há không phải các ngươi - tín đồ Mu'min - từng ước ao đối mặt với người Kafir để có được chứng nhận Shahid vì chính nghĩa của Allah giống như anh em đồng đạo của các ngươi đã đạt được trong trận Badr trước đây ư, họ đã đối mặt với biết bao là hiểm họa trực chờ. Thế mà khi các ngươi tận mắt chứng kiến thấy được khát vọng đó tại Uhud nhưng các ngươi chỉ biết trố mà nhìn thôi.
Và Muhammad vốn chỉ là một Thiên Sứ giống như bao Thiên Sứ của Allah trước đây đã chết hoặc đã bị giết, phải chăng Người chết hoặc bị giết thì các ngươi liền phản đạo và từ bỏ việc Jihad ư? Cho dù ai đó có phản đạo thì chẳng gây hại gì cho Allah cả, bởi Ngài là Đấng Hùng Mạnh, Oai Nghiêm, chỉ có kẻ phản đạo mới bị thất bại thảm hại ở trần gian và ở Đời Sau đó thôi. Rồi Allah sẽ đền bù trọng hậu cho nhóm người biết tạ ơn bằng một phần thưởng tốt đẹp nhất đó là khiến họ đứng vững trên tôn giáo Islam và anh dũng Jihad vì chính nghĩa của Ngài.
Và không một ai có thể tự kết liễu cuộc đời mình ngoại trừ đã được Allah tiền định và sau khi sống hết tuổi thọ mà Allah đã sắp xếp, không thể sống nhiều hơn hoặc ít hơn tuổi thọ đã qui định. Ai khát khao cuộc sống trần gian này thì y chỉ được ban đầy đủ những gì đã tiền định cho y và ở Đời Sau y không có bất cứ gì và ai muốn được ân phước của Allah ở Đời Sau thì y sẽ được ân phước đó và Ta sẽ ban thưởng cho những ai biết tạ ơn Thượng Đế họ một phần thưởng vĩ đại.
Và đã có biết bao Nabi trong số Nabi của Allah đã được rất đông tín đồ cùng sát cánh chiến đấu với Họ, việc họ bị chết chóc và thương tích vì chính nghĩa của Allah không làm họ nhác gan, ngược lại họ càng mạnh mẽ hơn, kiên nhẫn hơn, quyết liệt hơn, quả thật Allah rất thương yêu những ai biết kiên nhẫn trước khó khăn, trước nguy hiểm vì chính nghĩa của Allah.
Và lời cửa miệng mà nhóm người nhẫn nại này thốt ra khi họ gặp phải gian khó: Lạy Thượng Đế của bầy tôi, xin tha thứ tội lỗi cho bầy tôi, cho việc bầy tôi lỡ vi phạm giới nghiêm, xin kiên định đôi chân của bầy tôi khi đối diện với kẻ thù và xin phù hộ bầy tôi chiến thắng nhóm người đã phủ nhận Ngài.
Thế là họ được Allah ban cho phần thưởng ở trần gian là anh dũng chiến thắng kẻ thù và ban tiếp cho họ phần thưởng tốt đẹp ở Đời Sau là hài lòng về họ, cho họ hưởng thụ mãi mãi nơi Thiên Đàng vĩnh cữu, quả thật Allah luôn thương yêu nhóm người sùng đạo hoàn thành tốt bổn phận hành đạo và cách cư xử tốt.
Hỡi những ai đã tin tưởng Allah và tuân theo Thiên Sứ của Ngài, nếu các ngươi nghe theo lời nói của nhóm Kafir thuộc Do Thái, Thiên Chúa và đa thần thì họ chỉ lôi kéo các người rơi vào lầm lạc, kéo các người rời khỏi niềm tin Iman để trở về hiện trạng Kafir trước đây của các ngươi, rồi các ngươi sẽ trở về với sự thất bại thảm hại ở trần gian và ở Đời Sau.
Đám người ngoại đạo đó không hề giúp đỡ các ngươi cho dù các ngươi có nghe lời họ, duy chỉ Allah mới là Đấng phù hộ các ngươi chiến thắng kẻ thù, thế nên hãy tuân lệnh Ngài, Ngài là Đấng Hiển Vinh, Đấng hổ trợ mạnh mẽ nhất không cần đến bất cứ ai ngoài Ngài.
TA sẽ gieo nổi sợ khôn lường vào lòng của nhóm người vô đức tin khiến chúng không đứng vững trên sa trường chỉ vì họ đã phạm Shirk thờ phượng ai khác bằng dục vọng của họ thay vì Allah duy nhất, vậy mà họ vẫn còn ngoan cố mãi đến khi họ bị ném vào Hỏa Ngục ở Đời Sau, đúng là một nơi ở tồi tệ cho nhóm người sai quấy nơi Hỏa Ngục.
Và Allah đã tròn lời hứa giúp các ngươi chiến thắng kẻ thù tại Uhud khi các ngươi đã anh dũng tấn công mạnh mẽ vào kẻ thù dưới sự ưng thuận của Allah Tối Cao, đến khi các ngươi nhúc nhát và xem nhẹ mệnh lệnh Thiên Sứ đã sai bảo, rồi các ngươi tranh luận nhau là tiếp tục ở lại tại (núi Rumah) hay xuống cùng thu gom chiến lợi phẩm và cuối cùng các ngươi đã kháng lệnh của Thiên Sứ bảo dù tình thế có xảy ra thế nào thì vẫn cố thủ trên núi. Điều đó lại xảy ra ngay sau khi Allah nhìn thấy các ngươi rất muốn chiến thắng kẻ thù, trong các ngươi có người ham muốn chiến lợi phẩm của trần gian nên đã rời bỏ vị trí và nhóm khác đã khát khao phần thưởng ở Đời Sau nên họ đã cố thủ tại nơi mà Thiên Sứ đã ra lệnh họ. Thế là các người đã bị Allah lật úp tình thế khiến địch tấn công bất ngờ làm các ngươi không kịp trở tay, với điều này muốn thử thách các ngươi và để phân loại người Mu'min kiên trì với thử thách với những ai trượt dài thất bại và niềm tin Iman yếu ớt. Nhưng cuối cùng Allah đã tha thứ về việc các ngươi kháng lệnh Thiên Sứ của Ngài, bởi Allah có muôn vàn thiên ân dành cho nhóm Mu'min khi Ngài hướng dẫn họ đến với niềm tin Iman, tha thứ tội lỗi họ đã phạm và ban thưởng cho họ về những tai nạn đã gặp.
Hãy nhớ lại đi - hỡi những người Mu'min - khi các ngươi bỏ chạy hoảng loạn trong ngày Uhud tại vì các ngươi nghịch lại mệnh lệnh của Thiên Sứ. Do chạy trối chết nên không ai nhìn ai cả trong khi Thiên Sứ đã réo gọi các ngươi từ phía sau và lúc đó nhóm đa thần cũng có mặt ở đó, Người hô to: Hãy đến bên Ta hỡi nô lệ của Allah, hãy đến bên Ta hỡi nô lệ của Allah. Và rồi Allah cũng bù đắp cho sự mất mác và đau lòng của các người đã vụt mất cơ hội chiến thắng và chiến lợi phẩm, tiếp theo sau là tin đồn Thiên Sứ bị giết. Thế là Allah thiên khải để trấn an để các ngươi khỏi đau lòng và buồn phiền sau thất bại thảm hại đó, song khẳng định với các ngươi là Thiên Sứ không hề bị sát hại nhưng Người đau đớn hơn so với những gì mà các ngươi đã bị. Allah biết rõ mọi điều các ngươi làm, không một điều gì giấu che được Ngài kể cả những suy nghĩ trong tim của các ngươi.
Sau đó Allah xoa dịu nổi đau và sự mất mác của các ngươi bằng sự thư giản và tin tưởng, Ngài khiến cho một nhóm trong các ngươi - kỳ vọng vào lời hứa của Allah - nên Ngài đã ru họ rơi vào giấc ngủ ngon lành và thư giản, bên cạnh đó Allah khiến nhóm khác mang tâm trạng hoang mang lo lắng đó là nhóm Munafiq chỉ muốn bình an cho riêng mình, từ đó họ nghĩ bậy về Allah, họ nghĩ là Allah sẽ không ban chiến thắng cho Thiên Sứ của Ngài và không phù hộ cho đám nô lệ của Ngài, quả một lối nghĩ giống hệt như nhóm người thời tiền Islam đã không đón đúng về Allah. Nhóm Munafiq lên tiếng trong sự ngu muội về Allah: "Chúng mình không có quyền hạn trong lần xuất binh này, nếu không là chúng mình đã không xuất binh rồi." Hãy trả lời họ - hỡi Nabi -: "Quả thật, mọi mệnh lệnh đều do Allah bảo, Ngài muốn xem xét và quyết định sao tùy Ngài và Ngài đã định là các ngươi phải xuất binh." Nhóm Munafiq đó đã giấu che trong lòng chúng sự nghi ngờ và ý định xấu, khi họ nói: "Nếu chúng tôi có quyền hành là chúng tôi đã không bị sát hại ở tại đây đâu." Hãy nói với họ - hỡi Nabi -: "Cho dù nhà cửa của các ngươi có ở xa khu chiến địa và sự chết chóc thì các ngươi cũng phải chết đúng theo cách và tại vị trí mà Allah đã tiền định trước cho các ngươi." Allah tiền định về điều đó muốn phơi bày nổi lòng thầm kín của các ngươi điều mà các ngươi đã suy nghĩ, để tách biệt niềm tin Iman và đạo đức giả, bởi Allah luôn biết rõ nỗi lòng thầm kín của đám nô lệ của Ngài, không điều gì giấu được Ngài cả.
Quả thật, số người đã thất bại trong các ngươi - hỡi bằng hữu của Thiên Sứ Muhammad - trong ngày mà hai bên Muslim và đa thần giao chiến ác liệt tại Uhud, chẳng qua đã bị Shaytan xúi dục khiến họ nhất thời ham muốn mà kháng lệnh, nhưng Allah đã tha thứ không tính toán với họ xem như là sự rộng lượng và nhân từ của Ngài. Quả thật, Allah luôn nhân từ với ai biết sám hối và luôn nhẫn nại không vội vàng trừng phạt.
Hỡi những người đã tin tưởng Allah và tuân theo Thiên Sứ của Ngài, các ngươi đừng làm như nhóm người Kafir thuộc nhóm Munafiq đã trách móc vì người thân của họ phải mưu sinh rời khỏi nhà hoặc đã tham gia chiến địa và hi sinh: "Nếu họ ở cùng chúng tôi hoặc không rời khỏi nhà tham chiến là đã không chết và không bị giết như thế đâu." Allah khiến họ phải đau lòng như thế để con tim họ nặng trĩu nỗi niềm hối hận và đau khổ, chỉ Allah duy nhất ban cho sống và chết ra sao tùy Ngài, không gì cấm cản được định mệnh của Ngài cho dù các ngươi có ngồi tại chổ và cố tình trì hoãn việc ra đi. Allah luôn thấy rõ hành động của các ngươi, không điều gì qua mắt được Ngài và đựa vào đó Ngài sẽ ban thưởng cho các ngươi.
Và nếu các ngươi có bị giết hoặc chết vì chính nghĩa của Allah - hỡi người Mu'min - là xem như các ngươi đã được tha thứ tội lỗi, thương xót các ngươi, đó là điều tốt đẹp nhất ở trần gian hơn cả mọi thứ được con người thu gom rồi đều phải tiêu tan.
Và cho dù các ngươi có chết hoặc bị sát hại như thế nào thì các ngươi đều trở về trình diện Ngài và được Ngài thanh toán từng hành động của các ngươi.
Với bản tính nhân từ, thương người mà Allah đã phú cho Ngươi - hỡi Nabi - khiến Ngươi được lòng của Sahabah của Ngươi. Nếu Ngươi là người hà khắc trong lời nói, trong hành động và có con tim lạnh nhạt là mọi người đã bỏ chạy khỏi Người, thế nên Ngươi hãy xí xóa cho họ khi họ có hành động thiếu xót; hãy xin sự tha thứ cho họ; hãy bàn bạc với họ về việc công, đến khi Ngươi có quyết định sau khi đã bàn bạc thì hãy thi hành nó và phó thác cho Allah, bởi Allah rất yêu thích những ai biết phó thách cho Ngài, Ngài sẽ phù hộ và kiên định họ.
Nếu các ngươi được Allah phù hộ cho các ngươi thắng lợi thì không ai có thể lật úp các ngươi, cho dù cả thế giới có hợp sức chống đối, và khi Ngài bỏ mặc các ngươi thì chắc chắn không một thế lực nào có thể giúp các ngươi thay đổi tình thế. Sự chiến thắng nằm trong tay Allah duy nhất, thế nên tín đồ Mu'min hãy nương tựa vào Allah duy nhất.
Không một vị Nabi nào dám tự ý chiếm đoạt chiến lợi phẩm nếu không được Allah cho phép, và ai dám chiếm đoạt chiến lợi phẩm thì sẽ bị công khai tội lỗi đó trong Ngày Tận Thế, y sẽ phải vác nó trước mặt toàn thể loài người. Rồi Allah sẽ ban thưởng đầy đủ không thiếu xót bất cứ gì đã từng làm, không chịu thêm dù làm tội và không bị mất đi dù là một ân phước.
Đối với Allah không hề ngang hàng nhau với hai hạng người, một bên là luôn làm hài lòng Allah, một lòng tin tưởng nơi Ngài và ngoan đạo với một bên phủ nhận Ngài và luôn nghịch lại Ngài, rồi họ sẽ hứng chịu cơn thịnh nộ của Allah và tống cổ họ vào Hỏa Ngục một nơi ở tồi tệ.
Đối với Allah địa vị họ không hề ngang nhau dù ở trần gian hay ở Đời Sau, Allah nhìn thấy rõ hành động của họ, không gì giấu được Ngài và Ngài sẽ ban thưởng phù hợp cho họ.
Quả thật, Allah đã ân sủng nhóm người Mu'min và cư xử tốt với họ khi Ngài đã chọn cho họ một Thiên Sứ xuất thân từ họ, Người xướng đọc cho họ nghe Qur'an, tẩy sạch họ khỏi mọi thờ phượng đa thần và bản tính xấu xa, Người dạy họ Qur'an và Sunnah trong khi trước đây họ là nhóm người rơi vào lầm lạc không biết đâu là Chân Lý, là ánh sáng.
Hay là các ngươi - hỡi người Mu'min - cho là mình gặp phải tai nạn khủng khi thất bại ở Uhud và các ngươi thiệt hại nhiều về nhân mạng, trong khi ở Badr trước đây các ngươi đã giết được và bắt được số tù binh gấp đôi số lượng mà các ngươi mất mát, lúc đó các ngươi kiêu hãnh tuyên bố: "Làm sao chúng ta gặp nạn cho được khi chúng ta là người Mu'min và Thiên Sứ của Allah ở cùng chúng ta !" Hãy cho họ biết - hỡi Nabi -: Với những gì các ngươi đã bị là do các ngươi đã bất chấp mà kháng lệnh Thiên Sứ, quả thật Allah có khả năng trên tất cả, Ngài muốn phù hộ ai chiến thắng là tùy Ngài và muốn hạ nhục ai là quyền của Ngài.
Tất cả rủi go chết chóc, thương tích, thất bại mà các ngươi đã trải qua ở Uhud khi các ngươi đối mặt với đa thần đều nằm trong ý muốn và tiền định của Allah, điều đó thể hiện tính sáng suốt tuyệt đối để phơi bày ai là người Mu'min chân chính.
Và để nhóm Munafiq lộ bản tính thật khi có lời báo họ: Các ngươi hãy xuất binh chiến đấu vì chính nghĩa của Allah hoặc góp phần gia tăng thêm lực lượng của phe Muslim, họ bảo: Nếu chúng tôi biết xảy ra chiến tranh là chúng tôi đã sát cánh với các người rồi, chúng tôi nghĩ giữa các người và họ không thể xảy ra chiến tranh. Đúng thời điểm đó họ lộ diện bản tính phủ nhận đức tin hơn là một người tin tưởng, họ nói bằng chiếc lưỡi không xương hoàn toàn ngược lại suy nghĩ trong lòng họ, nhưng Allah biết rõ mọi thứ được giấu kín trong lòng họ và họ sẽ phải gánh hậu quả đó.
Nhóm không tham chiến nói với nhóm bị nạn trong trận Uhud: Giá như các người nghe lời nói của chúng tôi không tham chiến là đâu bị sát hại thế này. Hãy nói cho họ biết - hỡi Nabi -: Các ngươi hãy bảo vệ bản thân mình khỏi cái chết khi nó đến túm lấy các ngươi nếu các ngươi nói thật, nếu họ nghe lời các ngươi là không bị sát hại và nguyên nhân các ngươi thoát chết là do các ngươi ở nhà không tham chiến vì chính nghĩa của Allah.
Và Ngươi - hỡi Nabi - đừng nghĩ những người đã hi sinh vì chính nghĩa của Allah rằng họ là những cái xác, không, họ đang sống bằng sự sống đặc biệt nơi Thượng Đế họ ở Thiên Đàng, họ được ban bố cho vô số thiên lộc để hưởng thụ, chỉ riêng Allah mới biết họ sung sướng thế nào.
Họ đang tận hưởng và vui vẻ bất tận với những thiên ân mà Allah chiêu đãi họ, họ luôn ước mơ và chờ đợi những anh em đồng đạo còn đang sống ở trần gian, nếu họ hi sinh bằng Jihad là hưởng được ân phước như họ, không sợ hãi khi phải đối diện với cuộc sống Đời Sau và không buồn bã với những gì đã đánh mất ở trần gian.
Và họ mừng vui với phần thưởng vĩ đại mà Allah rộng lượng ban thưởng cho họ, ngoài ra Allah còn không bỏ sót những ân phước mà người Mu'min đã làm, không Ngài ban thưởng đầy đủ và còn ban thêm cho họ.
Đối với những ai đáp lại mệnh lệnh của Allah và Thiên Sứ của Ngài khi réo gọi họ xuất binh vì chính nghĩa của Allah, nhằm chặn đầu phe đa thần tại vành đai lửa của Madinah ngay sau khi vừa chịu thất bại tại Uhud, dù vậy vẫn không ngăn cản được ý chí xuất binh của họ để đáp lại lời gọi của Allah và Thiên Sứ của Ngài. Riêng những ai có việc hành đạo tốt đẹp, biết kính sợ Allah mà tuân thủ đúng theo mệnh lệnh của Ngài và tránh xa mọi thứ Ngài cấm sẽ được hưởng ân phước vĩ đại đó là Thiên Đàng.
Một số người đa thần đã hăm dọa họ: Là Quraish với lãnh đạo là Abu Sufyan đang dẫn đại quân tấn công để tiêu diệt các ngươi, hãy coi cẩn trọng khi đối mặt với họ. Lời dù dọa chỉ khiến họ gia tăng thêm niềm tin vào lời hứa hẹn của Allah, họ đã anh dũng xuất binh đối mặt kẻ thù và họ nói: Chỉ riêng Allah đủ phù hộ chúng tôi, Ngài là Đấng Hồng Phúc đáng để chúng tôi phó thác cho Ngài.
Thế là họ hưởng được ân phước vĩ đại sau khi trở về từ vành đai lửa và địa vị của họ cũng được nâng lên, họ bình an không phải đối mặt với chém giết hay thương tích, họ đã tuân thủ đúng làm Allah hài lòng và tránh được việc bất tuân Ngài, Allah có muôn vàn thiên lộc dành ban thưởng cho đám người Mu'min.
Chẳng qua Shaytan đang hù dọa các ngươi khi hắn phô bày thế lực giả tạo, không cần trốn tránh họ bởi họ thật sự không có năng lực đó, các ngươi hãy kính sợ Allah mà tuân thủ đúng mệnh lệnh của Ngài nếu các ngươi thật sự là người Mu'min tin tưởng.
Ngươi - hỡi Thiên Sứ - đừng rơi vào kế hoạch của chúng khi thấy chúng hổ trợ nhóm phủ nhận đức tin phản đạo thuộc nhóm Munafiq. Rằng họ không gây cho Allah bất cứ thiệt hại nào, chẳng qua họ chỉ tự hại thân mình vì đã tự xa rời niềm tin Iman và thuần phục Allah. Chẳng qua Allah muốn hạ nhục họ, không phù hộ họ để họ không hưởng được ân phước ở Đời Sau và họ phải đối diện với hành phạt đau đớn.
Quả thật, những kẻ thay đổi sự vô đức tin bằng niềm tin Iman không gây thiệt hại gì đến Allah, chẳng qua tự họ hại họ mà thôi và họ sẽ bị trừng phạt đau đớn ở Đời Sau.
Và đối với những kẻ phủ nhận Thượng Đế, chống đối lại bộ giáo lý của Ngài đừng có tưởng việc trì hoãn không trừng phạt họ và cho họ sống thọ để họ tiếp tục trên hiện trạng phủ nhận đức tin là điều tốt đối với bản thân họ, chẳng qua việc trì hoãn là để tội lỗi họ thêm nặng và gánh chịu cực hình lớn hơn.
Không phải là điều sáng suốt nếu Allah không mặc cho các ngươi - tín đồ Mu'min - sống chung với nhóm người Munafiq, không tách biệt các ngươi khỏi họ thậm chí cho các ngươi nếm biết bao gian truân khó nhọc để nhận biết rõ ai là người Mu'min chính thống từ đám Munafiq nhơ nhuốc. Và không phải là sự sáng suốt nếu Allah cho các ngươi biết được điều huyền bí để tách biệt nhóm Mu'min và nhóm Munafiq, tuy nhiên Allah muốn cho ai biết tùy Ngài trong số Thiên Sứ của Ngài giống như Ngài đã cho Thiên Sứ Muhammad biết rõ đích danh từng tên Munafiq một, ngụ ý muốn xác định niềm tin Iman của các ngươi với Allah và Thiên Sứ của Ngài, nếu các ngươi là người Mu'min chính thống và biết kính sợ Allah mà tuân thủ theo mệnh lệnh của Ngài và tránh xa điều Ngài cấm thì các ngươi sẽ được phần hưởng vĩ đại nơi Allah.
Và những kẻ keo kiệt đã được Allah ban cho giàu có thì lại không chịu thực hiện bổn phận (xuất Zakah) chớ tưởng rằng điều đó tốt đẹp cho họ, không là điều xấu cho họ, bởi với tài sản mà họ keo kiệt sẽ bị treo trên cổ họ trong Ngày Tận Thế để trừng phạt họ, Allah là Đấng duy nhất quáng xuyến tất cả trời đất, Ngài sống mãi sau khi vạn vật đều tan biến, Ngài biết rõ chi tiết việc họ từng làm và sẽ thưởng phạt phù hợp cho họ.
Allah nghe rõ câu nói của nhóm Do Thái khi họ nói: "Chắc chắn Allah nghèo lắm vì Ngài đã hỏi nợ chúng tôi còn chúng tôi giàu có bởi khối tài sản." TA sẽ viết lại hết mọi lời khoác lác và xỉ nhục mà họ đã thốt ra, và việc họ vô cớ giết chết những vị Nabi của Ngài. TA nói với họ rằng, các ngươi hãy nếm đi hành phạt bị thiêu đốt trong Hỏa Ngục.
Đó là hành phạt do những gì mà đôi tay của các ngươi đã tạo ra - hỡi Do Thái - từ tội lỗi và sự ngông cuồng của các ngươi, bởi Allah không hề bất công với bất cứ ai trong đám nô lệ của Ngài.
Và họ đã vu khống và nói dối rằng, Allah đã di huấn bảo chúng tôi trong Kinh Sách của Ngài, bằng chiếc lưỡi của giới Nabi của Ngài là chớ tin tưởng vào Thiên Sứ mãi khi nào Người mang đến điều gì đó chứng minh lời nói của mình và minh chứng phải là cuộc dâng hiến cho Allah và được lửa từ trời bay xuống thiêu đốt, họ đã bịa đặt về lời di huấn sàm bậy đó và việc họ qui định bằng chứng xác minh sứ mạng của Thiên Sứ. Vì vậy, Allah đã ra lệnh Thiên Sứ Muhammad đáp lại họ: Quả thật, trước đây Allah đã gởi đến các ngươi nhiều Thiên Sứ với những bằng chứng rõ ràng khẳng định sứ mạng của họ, gồm cả hình thức Allah chấp nhận việc Qurban là phóng lửa từ trời xuống thiêu đốt vật đó, thế tại sao các ngươi còn giết chết những Thiên Sứ đó, nếu các ngươi là những người nói thật?
Nếu như họ đã phủ nhận Ngươi - hỡi Nabi - thì cũng đừng buồn, đó là đường lối của người ngoại đạo từ ngàn xưa đã phủ nhận sứ mạng của rất nhiều Thiên Sứ trước Ngươi, trong khi họ đã trình bày rất nhiều bằng chứng cụ thể, có cả những Kinh Sách hàm chứa những lời khuyến cáo, những lời khuyến khích, lời chỉ đạo, giáo lý và một bộ luật.
Tất cả mỗi người dù có như thế nào cũng đều phải nếm cái chết, thế nên con người đừng bị trần gian lôi cuốn trong khi ở Đời Sau sẽ được ban thưởng đầy đủ mọi thứ mà con người đã làm, không tí thiếu xót. Cho nên, ai được Allah kéo xa Hỏa Ngục và thu nhận vào Thiên Đàng là y đã hưởng được điều tốt đẹp khao khát bấy lâu, đã bình an khỏi mọi thứ xấu xa, và cuộc sống trần gian này vốn chỉ là sự sống tạm, ai đặt nhiều hi vọng vào nó sẽ phải thất vọng.
Chắc chắn các ngươi - hỡi tín đồ Mu'min - sẽ bị thử thách về tài sản như bắt buộc thực hiện bổn phận và những thất thoát khác liên quan đến tài sản, sẽ bị thử thách về sinh mạng của các ngươi như hoàn thành nghĩa vụ với tôn giáo và đối diện với bao khó khăn khác; các ngươi sẽ nghe những lời lẽ xúc phạm từ nhóm người được ban Kinh Sách trước các ngươi và từ nhóm người đa thần rất nhiều điều xấu về các ngươi, về tôn giáo của các ngươi. Tuy nhiên, nếu các ngươi kiên nhẫn trước bao thử thách và giông tố cuộc đời, biết kính sợ Allah mà hoàn thành bổn phận với Allah và tránh xa điều Ngài cấm nhưng cần ở các ngươi một nghị lực chịu đựng và sự tranh đua quyết liệt.
Và hãy nhớ lại - hỡi Nabi - khi Allah đã giao ước, sự khẳng định với 'Ulama thị dân Kinh Sách thuộc Do Thái và Thiên Chúa là các ngươi phải phơi bày tất cả cho thiên hạ về chỉ đạo trong Kinh Sách của Allah, về những bằng chứng khẳng định sứ mạng của Muhammad, không được giấu giếm bất cứ gì. Thế mà tất cả họ đều bội ước, bất cần đến điều đã giao ước, họ cố giấu che chân lý và công khai điều bịa đặt, họ đã đánh đổi lời giao ước của Allah bằng vật chất rẻ mạc ở trần gian như danh lợi, công danh, địa vị, tiền bạc và họ đã đạt được mục đích. Thật là khốn khổ cho những ích lợi mà họ đã đánh đổi bằng lời giao ước của Allah.
Ngươi - hỡi Nabi - đừng tưởng những kẻ đang hân hoan với hành động tội lỗi của mình, họ yêu thích được tân bóc trong khi họ không làm bất cứ gì tốt rằng họ sẽ bình an thoát khỏi hành phạt. Không, điểm hẹn dành cho họ chính là Hỏa Ngục họ sẽ phải chịu hành phạt đau đớn.
Tất cả các tầng trời và đất là đặc quyền riêng của Allah từ việc tạo hóa đến quản lý, Allah có khả năng tuyệt đối vượt bậc tất cả.
Quả thật, việc tạo hóa các tầng trời và đất từ không là gì trước đó, việc giao thoa của ban đêm và ban ngày và việc trên lệch thời gian nhiều hơn, ngắn hơn của chúng là bằng chứng rõ ràng dành cho đám người có khối óc bình thường nhận biết là chỉ có Đấng tạo hóa vũ trụ mới xứng được thờ phượng riêng Ngài.
Họ là những người duy trì lời tụng niệm Allah trong mọi hoàn cảnh trong ngày, lúc đang đứng, lúc đang ngồi, lúc đang nằm nghĩ ngơi, họ suy nghĩ về sự vĩ đại của tạo hóa các tầng trời và đất khiến họ thốt rằng, lạy Thượng Đế của bầy tôi, công trình tạo hóa vĩ đại này của Ngài không phải để giải trí, xin bảo vệ bầy tôi bình an khỏi Hỏa Ngục bằng cách phù hộ bầy tôi thành nhóm người ngoan đạo và bảo vệ bầy tôi tránh xa tội lỗi.
Quả thật, Ngài - hỡi Thượng Đế của bầy tôi - khi tống cổ ai vào Hỏa Ngục trong đám tạo hóa của Ngài là xem như Ngài đã xỉ nhục họ, đã công khai điều xấu của họ. Và không một kẻ sai quấy nào trong Ngày Tận Thế được ai đó dám đứng ra cứu họ thoát khỏi sự trừng phạt của Allah dành cho họ.
Lạy Thượng Đế của bầy tôi, bầy tôi đã nghe được lời người réo gọi đến niềm tin Iman - người ấy là Nabi Muhammad của Ngài - Người gọi: Các ngươi hãy tin tưởng Allah, Thượng Đế của các ngươi Đấng duy nhất thì bầy tôi liền tin tưởng lời Người đã gọi, bầy tôi tuân thủ theo giáo lý của Người, xin hãy giấu che tội lỗi của bầy tôi đừng công khai nó, xin hãy xí xóa sai xót của bầy tôi đừng bắt tội bầy tôi về điều đó, xin cho bầy tôi được chết cùng nhóm người ngoan đạo bằng cách khiến bầy tôi luôn làm hành đạo tốt và từ bỏ được điều xấu xa.
Lạy Thượng Đế của bầy tôi, xin ban cho bầy tôi mọi thứ mà Ngài đã hứa qua chiếc lưỡi của các Thiên Sứ của Ngài, gồm sự chỉ đạo và sự chiến thắng ở trần gian, xin đừng hạ nhục bầy tôi trong Ngày Tận Thế bằng cách đẩy vào Hỏa Ngục, quả thật Ngài - hỡi Thượng Đế của bầy tôi - rất rộng lượng không bao giờ thất hứa.
Lời cầu xin của họ được Thượng Đế đáp lại rằng, TA sẽ không làm mất ân phước về bất cứ điều gì các ngươi đã từng làm dù ít hay nhiều, không phân biệt nam hay nữ, tất cả được xem ngang hàng nhau để ban thưởng, không ban thêm cho nam giới và cũng không cắt xén phần của nữ giới. Đối với những ai di cư vì chính nghĩa của Allah; những ai bị nhóm Kafir trục xuất khỏi quê hương; những ai bị thiệt hại vì tuân lệnh Thượng Đế, những ai Jihad vì chính nghĩa của Allah; những ai hi sinh Shahid vì muốn vươn cao câu Shahadah, tất cả họ sẽ được Allah tha thứ tội lỗi trong Ngày Tận Thế, xí xóa những gì họ đã phạm và thu nhận họ vào Thiên Đàng có những dòng sông chảy dưới những tòa lâu đài, một phần thưởng từ Allah, bởi Allah luôn có phần thưởng dành riêng cho nhóm người ngoan đạo.
Ngươi - hỡi Nabi - chớ bị nhóm người Kafir lừa gạt khi chúng thường xuyên du ngoạn đây đó, cách họ hưởng thụ cuộc sống, họ mua bán thuận lợi và có thu nhập ổn định khiến Ngươi buồn bã và hoang mang.
Trần gian này vốn chỉ là sự hưởng thụ cỏn con chống tàn, sau đó hướng đi của họ trở về Ngày Sau sẽ là Hỏa Ngục, một chốn ở tồi tệ dành cho họ.
Nhưng đối với ai biết kính sợ Thượng Đế, y luôn tuân thủ theo mệnh lệnh của Ngài và tránh xa mọi điều Ngài cấm thì họ sẽ được ở nơi Thiên Đàng có những con sông chảy bên dưới những tòa lâu đài, họ muôn đời trong đó, một phần thưởng mà Allah dành ban thưởng cho họ, và Allah chỉ dùng những thứ thượng hạng nhất để ban thưởng cho nhóm người ngoan đạo tốt hơn nhiều so với sự hưởng thụ của người Kafir ở trần gian.
Thị dân Kinh Sách không hề giống nhau, trong họ có nhóm người hết lòng tin tưởng Allah, tin vào chân lý và chỉ đạo đã thiên khải cho các ngươi và họ tin hết những gì đã thiên khải cho họ trong Kinh Sách của họ, họ không phân biệt bất cứ Thiên Sứ nào của Allah, họ khiêm tốn hạ mình trước Allah, họ hi vọng mọi thứ nơi Allah, họ không bán rẻ lời phán của Allah bằng ích lợi cỏn con của trần gian, với nhứng ai được miêu tả như thế sẽ được phần thưởng vĩ đại nơi Thượng Đế họ, quả thật, Allah rất nhanh chóng tính sổ việc làm của họ và thưởng phạt rất phù hợp.
Hỡi những người đã tin tưởng Allah và tuân theo lệnh của Thiên Sứ, hãy kiên nhẫn hoàn thành bổn phận với tôn giáo, với bao thử thách khó nhọc ở trần gian, hãy chiến thắng người Kafir bằng lòng nhẫn nại đừng để chúng có cơ hội nhẫn nại hơn các ngươi; hãy đứng lên mà Jihad vì chính nghĩa của Allah, hãy kính sợ Allah mà tuân thủ đúng giáo lý của Ngài đã bảo và cấm, hi vọng các ngươi sẽ được bình an khỏi Hỏa Ngục và được vào Thiên Đàng.