ترجمة سورة يس

الترجمة الفيتنامية للمختصر في تفسير القرآن الكريم
ترجمة معاني سورة يس باللغة الفيتنامية من كتاب الترجمة الفيتنامية للمختصر في تفسير القرآن الكريم .
من تأليف: مركز تفسير للدراسات القرآنية .

(Ya sin) Đã được giải thích ở câu đầu tiên của chương Al-Baqarah.
Allah thề bởi Qur'an một quyển Thiên Kinh danh giá trên từng câu của Nó, trong Nó không hề có bất cứ sai xót nào dù ở khía cạnh nào.
Quả thật, Ngươi - hỡi Thiên Sứ - đích thực là một trong những Thiên Sứ mà Allah đã cứ phái Ngươi đến với đám bầy tôi của Ngài; để ra lệnh họ phải đặt niềm tin vào Ngài duy nhất và thờ phượng riêng.
Trên một con đường ngay chính và chân thật.
Và đó là con đường được truyền xuống từ Thượng Đế của Ngươi Đấng Đầy Quyền Lực mà không một ai có thể chế ngự được Ngài, Đấng Rất Mực Khoan Dung cho đám bề tôi có đức tin của Ngài.
TA ban xuống cho Ngươi dùng để cảnh tỉnh đến một dân tộc và cũng là điều cảnh báo đối với họ, họ là những người dân Ả rập mà trước đây tổ tiên của họ chưa từng có Thiên Sứ nào đến để cảnh báo. Bởi thế, họ không hề hay biết gì về đức tin và Tawhid (sự tôn thờ Allah duy nhất), do đó khi thời đại của họ nhận được lời cảnh báo đã làm cho họ xem nhẹ cho những điều thiết thực của lời cảnh tỉnh của Thiên Sứ.
Chắc chắn, Allah sẽ trừng phạt đa số bọn họ là một điều quá hiển nhiên, nó sẽ diễn ra sau khi đã được hoàn chỉnh mọi chân lý của Allah từ chính chiếc lưỡi của Thiên Sứ của Ngài đến với họ, rõ ràng như thế mà họ còn chưa chịu tin ở nơi Ngài và tiếp tục ở trên hiện trạng vô đức tin. Bởi vì, họ là những người không tin tưởng nơi Allah và Thiên Sứ của Ngài và cũng không chịu làm theo chân lý được đến với họ.
Và họ giống như đang bị đóng những chiếc gông cùm ở cổ và Ngài đã gom những đôi tay với cần cổ của họ lại với nhau. Bởi thế, bọn họ trong tư thế bị ngẩng cao đầu lên trời xanh, không thể hạ thấp xuống được chút nào. Bởi vì họ là những kẻ bị gạt bỏ ra khỏi đức tin của Allah, họ là những kẻ đã khước từ Ngài thế nên họ không thể hạ đầu xuống trong lúc bị Ngài phạt.
Và TA đã dùng một bức tường làm tấm rào cản trước mặt và phía sau lưng chúng đối với việc tiếp cận chân lý, thế nên TA khiến chúng chẳng nhìn thấy được gì có lợi. Bởi thế, điều đó sẽ xảy ra với những kẻ sau khi thể hiện mình là những kẻ ngang tàn và bướng bỉnh xuất phát từ sự phủ nhận Allah.
Quả thật, những kẻ phủ nhận đức tin và còn luôn tỏ vẻ ngông cuồng tự đại thì cho dù Ngươi - hỡi Muhammad - có răn đe họ hoặc bỏ mặc chúng đi chăng nữa thì điều đó cũng chỉ là dư thừa. Bởi vì, chúng là những kẻ không tin tưởng về những gì được Ngươi mang đến từ Allah.
Quả thật, lời cảnh báo của Ngươi có giá trị đối với những người nào tin tưởng nơi Qur'an và tuân theo những gì được mang lại từ Nó, những người luôn biết kính sợ Thượng Đế của y lúc ở một mình nghĩa là ở nơi không ai nhìn thấy y. Bởi thế, hãy loan tin mừng cho những ai có được phẩm chất tốt đẹp đó được Allah sẽ xóa hết mọi tội lỗi của y và được Ngài tha thứ, không những thế Ngài còn ban cho một phần thưởng thật là hậu hĩ đang chờ đợi y ở Đời Sau đó chính là được bước vào Thiên Đàng.
Chắc chắn TA sẽ làm cho người chết sống lại bằng việc phục sinh vào Ngày Tận Thế để phân xử họ. TA đã ghi chép lại hết mọi điều mà họ đã từng làm trong cuộc sống ở trần gian này dù tốt hay xấu, và TA vẫn không bỏ sót những việc làm mà họ để lại hậu thế sau khi chết như những loại tài sản bố thí còn lưu truyền hoặc sự vô đức tin của y hãy vẫn còn tồn tại. Tất cả đều được TA cho ghi chép lại thật chi tiết trong Quyển Sổ Mẹ.
Ngươi hãy trình bày - hỡi Thiên Sứ - cho những tên ngông cuồng ngạo mạng về một bài học qua một câu chuyện: "Đó là câu chuyện kể về dân cư của một thị trấn khi có những vị Thiên Sứ được cử phái đến gặp họ."
Khi TA cử phái lần đầu xuống gặp họ là hai vị Thiên Sứ để kêu gọi họ đến với Tawhid tôn thờ duy nhất Allah và thờ phượng riêng Ngài. Thế nhưng, chúng lại cho là hai vị Thiên Sứ đều nói dối, thế nên TA cử thêm một vị Thiên Sứ thứ ba xuống gặp chúng và cả ba cùng đồng thanh kêu gọi dân chúng ở một thị trấn rằng: "Quả thật, chúng tôi là ba vị Thiên Sứ - được cử phái đến gặp các ngươi; để kêu gọi các ngươi đến với Tawhid tôn thờ duy nhất Allah và làm theo chỉ đạo của Ngài."
Đám dân của thị trấn đáp lại các vị Thiên Sứ rằng: "Các ông chẳng qua chỉ là những người phàm giống như chúng tôi, các người có gì trội hơn chúng tôi đâu nào. Và rồi Đấng Al-Rahman đã không mặc khải xuống cho các ông cả. Rõ ràng, các ông chỉ là những người nói dốc rồi đổ thừa cho Allah trong việc mấy ông kêu gọi chúng tôi thế này đây."
Ba vị Thiên Sứ đáp lại lời của những kẻ ngông cuồng trong đám dân của thị trấn rằng: "Thượng Đế của chúng tôi chắc chắn biết rõ việc chúng tôi đến gặp các người - hỡi dân chúng của thị trấn - chúng tôi là những vị Thiên Sứ chính Ngài đã cử phái chúng tôi đến. Đó là bằng chứng mạnh nhất của chúng tôi."
Chúng tôi không có trách nhiệm nào ngoài việc truyền đạt lại hết mọi mệnh lệnh mà chúng tôi đã nhận được một cách minh bạch và chúng tôi không hề có quyền hạn gì để chỉ đạo các ngươi.
Đám dân của thị trấn đáp lại các vị Thiên Sứ: "Quả thật, chúng tôi đã gieo quẻ biết rằng các người là điềm gở. Nếu như các người không chịu dừng lại việc kêu gọi chúng tôi đến với Tawhid tôn thờ duy nhất Allah thì chúng tôi sẽ áp dụng ngay hình phạt với các người bằng việc ném đá đến khi nào các người chết mới thôi một hình phạt thật là khủng khiếp và đau đớn."
Các vị Thiên Sứ đáp lại bọn chúng: "Việc bói toán của quý vị luôn bám chặt quý vị vì do quý vị phủ nhận Allah và không tuân theo các vị Thiên Sứ của Ngài. Làm sao quý vị vẫn còn bói toán khi được nhắc về Allah cho được cơ chứ? Không, quý vị đúng là một đám người tội lỗi vì sự vô đức tin và nhiều tội lỗi khác.
Bỗng có một người đàn ông đến từ một nơi thật xa xôi của ngôi làng rất vội vã chạy lại vì sợ hãi người dân của mình cho các vị Thiên Sứ dốc láo và sẽ đe dọa họ rồi sợ sẽ giết chết họ hay hảm hại họ, y bảo: "Này hỡi người dân của ta! Hãy tuân theo những gì mà các vị Thiên Sứ mang đến đi."
Hãy tuân theo họ đi - hỡi người dân của ta - những người mà không cần bất cứ tiền thù lao gì của qúy vị mà khi đã hoàn tất hết nhiệm vụ của họ đối với các ngươi, và họ là những người được hướng dẫn một cách hoàn thiện bởi Allah qua lời mặc khải của Ngài. Bởi thế, họ là những người xứng đáng để noi theo.
Và người đàn ông đó khuyên bảo rằng: "Điều gì, có thể ngăn cản tôi thờ phượng Allah Đấng mà đã tạo hóa ra tôi ? Và điều gì có thể ngăn cản quý vị thờ phượng Thượng Đế của quý vị Đấng đã tạo hóa ra quý vị và cũng là Đấng duy nhất sẽ đưa quý vị trở về gặp lại Ngài vào Ngày Phục Sinh để nhận lấy kết quả ?"
Làm sao tôi có thể thờ phượng những thần linh nào khác ngoài Allah, trong khi Ngài đã tạo hóa ra tôi để đến với việc thờ phượng những thứ không xứng đáng? Quả thật, nếu như Đấng Al-Rahman muốn hãm hại tôi thì không có một thần linh nào có quyền lực giúp đỡ. Chắc rằng chúng không có khả năng cứu vớt hay hãm hại tôi được, lại càng không bảo về tôi tránh khỏi tai ương mà Allah có ý định cho tôi chết là kẻ phủ nhận đức tin.
"Nếu như tôi đi thờ phượng một thần linh nào khác ngoài Allah thì quả thật tôi sẽ là một người quá là sai lầm một cách rõ rệt vì kẻ mà tôi tôn thờ không xứng đáng để cho tôi thờ phượng mà phải bỏ lỡ đi việc tôn thờ Allah."
"Quả thật, giờ đây tôi - hỡi dân làng - đã tin tưởng vào Thượng Đế của tôi và cũng là Thượng Đế của tất cả quý vị. Xin quý vị hãy nghe lời khuyên của tôi, và tôi sẽ không bận tâm đến những gì quý vị đang đe dọa là sẽ giết chết tôi. Vì vậy, đám dân chúng của ông đã giết chết ông. Thế nên, Allah là Đấng đã ban cho ông vào được Thiên Đàng."
Bỗng có một lời phán bảo thật là cao quý vang lên sau khi ông bị giết vì chính đạo của Allah: "Nhà ngươi hãy bước vào Thiên Đàng." Bởi thế, khi ông ta bước vào và nhìn thấy những hồng ân làm ông chóng ngợp ở chốn Thiên Đàng làm ông phải thốt lên trong sự nghẹn ngào: "Ôi, thật khổ thân cho dân chúng của tôi quá. Phải chi họ biết được những gì tôi được hưởng."
Như được tha thứ tội lỗi mà tôi đã phạm và biết bao thiên ân khác mà Ngài đã ban cho. Giá như họ cũng tin tưởng như tôi là họ đã được hưởng như tôi rồi.
Và TA không cần phải gởi các Thiên thần từ trên trời xuống để tiêu diệt đám dân của Y, những kẻ mà chúng cho rằng Y dối trá và ra tay giết chết Y. Bởi thế, TA đã ra lệnh cho các Thiên thần nhân nhượng với chúng. Bởi vì TA đã có sắp đặt sẵn chỉ thị tiêu diệt bọn chúng bằng một tiếng gầm thật to từ trên trời. Và TA không nhất thiết gởi các Thiên thần xuống để trừng phạt bọn chúng.
Bởi thế, về câu chuyện tiêu diệt dân chúng của Y TA chỉ cần một tiếng gầm duy nhất giáng lên chúng thì chúng đã chết tươi không còn một kẻ nào trong số bọn chúng có thể sống sót. Bọn chúng giống như đang bị một đám lửa cháy ngùn ngụt rồi sau đó được dập tắt chỉ còn một đống tro tàn không còn sót lại thứ gì.
Ôi! Thật tội nghiệp thay cho đám bầy tôi dối trá và cũng thấy xót xa cho chúng vào ngày Phục Sinh khi bọn chúng chứng kiến những cảnh trừng phạt. Như thế là vì chúng khi còn ở trần gian, không có một vị Thiên Sứ nào được Allah cử phái đến mà không bị chúng giễu cợt hay chế nhạo. Thế nên vào ngày Phục Sinh chúng phải chịu hậu quả cho việc chúng đã vượt quá mức cho phép của Allah.
Há! Những kẻ dối trá luôn chế giễu không nhìn thấy bài học của các bậc tiền nhân sống ở thời đại trước chúng đã bị TA giáng hình phạt hay sao? Chắc chắn, các tiền nhân đó đã chết và họ sẽ không thể trở lại trần gian một lần nào nữa. Thế nhưng, chúng vẫn cứ đâm đầu vào những việc làm vô bổ. Dựa vào đó Allah sẽ thanh toán cho việc làm của chúng.
Tất cả mọi cộng đồng không có trường hợp ngoại lệ đều sẽ phải trình diện TA vào ngày Phán Xét sau khi đã được TA phục sinh trở lại để nhận lấy kết quả cho từng việc làm của họ.
Và có một dấu hiệu cho những kẻ dối trá nhận thấy được rằng TA (Allah) đã tái sinh mà sự tái sinh đó hoàn toàn là sự thật: Đó là một mảnh đất đã chết khô được TA tưới lên những trận mưa từ trên trời xuống. Bởi thế, TA đã làm cho cây cối đâm chồi nảy lộc đơm hoa kết trái cho ra những loại hoa quả thơm ngon để nhân loại dùng làm thực phẩm. Bởi thế, sự tái sinh mảnh đất chết khô bằng những trận mưa làm cho cây cối đâm chồi nảy lộc là minh chứng rằng TA thừa khả năng phục sinh chúng từ cái chết trở lại.
Và TA biến mảnh đất ấy bằng những trận mưa tưới lên khiến nó trở thành hai mảnh vườn chà là và vườn nho và TA cũng đã làm cho nó có những mạch nước ngầm cho việc tưới tiêu.
Để cho cả nhân loại hái ăn những loại trái cây từ hai mảnh vườn mà đã được Allah ban ân đến cho họ và đó là việc làm mà họ không thể làm được nó. Vậy mà họ còn không chịu tri ân Allah về các ân huệ của Ngài, họ không chịu thờ thượng duy nhất mình Ngài và tin tưởng vào các vị Thiên Sứ của Ngài, tại sao?
Ôi! Thật thiêng liêng thay Allah Đấng Tối Cao, Đấng đã tạo ra cây cối và chính bản thân của loài người thành hai giới tính đực cái và cả trong những thứ mà nhân loại không biết từ đất liền, biển cả và những môi trường khác.
Và có một bằng chứng để cho nhân loại tôn thờ một mình Allah, đó là TA (Allah) đã di chuyển ban ngày đi và để ban đêm đến; TA đem đến cho họ một màng đêm mù mịt sau khi ta đem ánh sáng ban ngày ra đi. Bởi thế, nhân loại chìm vào bóng tối.
Có một dấu hiệu cho chúng tin tưởng vào Allah duy nhất là mặt trời sẽ di chuyển theo quỹ đạo của nó đến một thời hạn ấn định, điều mà chỉ có Allah mới biết rõ được thời khắc ấn định đó, không hề có bất cư sai lệch nào. Vì đó là sự định đoạt và an bài của Đấng Đầy Quyền Lực, Đấng mà không một ai vượt qua được quyền năng của Ngài và Ngài là Đấng Toàn Tri, không gì có thể che giấu được Ngài.
Và có một dấu hiệu cho họ để khẳng định tính duy nhất của Allah, đó là mặt trăng được Ngài ấn định thành những giai đoạn tròn khuyết cho tất cả các đêm; bắt đầu từ giai đoạn nhỏ (trăng lưỡi liềm) sau đó lớn dần lên (mặt trăng tròn) rồi lại nhỏ đi cho đến khi nó trở lại trạng thái (vầng trăng khuyết) giống như một quầy chà là đã chín vàng uốn công lại trông mỏng như lá lúa, hoặc cong như chiếc lưỡi liềm.
Và các dấu hiệu như mặt trời, mặt trăng, ban đêm và ban ngày luôn di chuyển và vận hành theo đúng qui trình mà Allah đã ấn định, không có bất cứ sự sai lệch nào trong sự ấn định đó của Ngài. Bởi thế, mặt trời không được được phép phạm vào quỹ đạo của mặt trăng làm thay đổi hành trình vận hành hoặc làm mất đi ánh sáng của nó. Tương tự, ban đêm sẽ không được phép đi trước ban ngày khi giờ của ban ngày vẫn chưa kết thúc. Tất cả mọi tạo vật buộc phải di chuyển và vận hành đúng theo quỹ đạo của nó như đã được Allah ấn định và sắp đặt.
Và có một dấu hiệu nữa cho chúng tin tưởng vào tính duy nhất của Allah cũng như để khẳng định về Hồng Phúc của Ngài dành cho chúng chính là Ngài đã che chở con cháu của Adam vào ở thời đại của Nuh được sống sót qua trận đại hồng thủy trên một chiếc tàu chở đầy tạo vật của Ngài. Quả thật, Allah đã chuyên chở đầy trên con thuyền đó mỗi thứ một cặp.
Và có một dấu hiệu cho chúng tin vào tính duy nhất của Ngài cũng như cho thấy Hồng Phúc của Ngài đối với đám bầy tôi của Ngài là việc Ngài đã tạo ra cho chúng một chiếc tàu giống như chiếc tàu của Nuh để chuyên chở chúng.
Và nếu muốn, TA sẽ nhấn chìm hết bọn chúng chết đuối và chúng không còn chút khả năng nào van xin hay cầu cứu một ai và cũng không một ai có khả năng cứu vớt chúng nếu như mệnh lệnh của TA được ban hành và thực thi.
Ngoại trừ những ai được TA Thương Xót cứu vớt họ thoát khỏi sự chết đuối và cho họ được hưởng thụ khoái lạc trong một thời hạn đã được ấn định nhưng sẽ không có sự sai lệch nào về thời gian dù chỉ là một khoảnh khắc, để may ra cho chúng biết nghiền ngẫm để trở thành những người có đức tin.
Và khi có lời kêu gọi những tên đa thần ương ngạnh đến với đức tin: "Các ngươi hãy cảnh giác điều trước (trên trần gian) và điều sau (ở đời sau) của các ngươi một cách hết sức thận trọng và hãy luôn luôn có sự cảnh giác ở trên trần gian này may ra các ngươi nhận được lòng Khoan Dung của Allah." Tuy nhiên, chúng không làm được như thế mà ngược lại chúng là những tên thờ ơ, quay lưng với lời kêu gọi đó.
Và bất cứ khi nào các dấu hiệu nào của Allah được đem đến cho những kẻ đa thần cứng đầu để khẳng định tính duy nhất của Ngài và chỉ riêng Ngài đáng thờ phượng thì bọn chúng đều thẳng thừng quay lưng bỏ đi.
Và khi có lời bảo những tên cứng đầu này:" Hãy giúp đỡ những người nghèo và những người gặp khó khăn bằng khối tài sản mà chính Allah đã ban bố cho quý vị." Chúng đáp lại với những người có đức tin rằng: "Chẳng lẽ chúng tôi phải nuôi ăn người mà nếu Allah muốn thì Ngài sẽ nuôi ăn người đó sao? Không, chúng tôi không phải là những người làm trái ý muốn của Ngài, các ngươi - hỡi những người có đức tin - thực sự là những người làm điều sai quấy một cách rõ ràng và ở xa chân lý."
Và những kẻ vô đức tin phủ nhận sự phục sinh của bảo: "Bao giờ mới xảy ra sự phục sinh nếu các ngươi - hỡi những người có đức tin - là những người nói thật rằng nó thực sự xảy ra?"
Điều mà những kẻ phủ nhận này đang chờ đợi chỉ là một tiếng còi đầu tiên được thổi lên. Bởi thế, khi tiếng còi đó được hụ lên, nó sẽ túm bắt lấy chúng trong lúc chúng đang bận rộn với cuộc sống trần gian này từ việc mua bán, trồng trọt, chăn nuôi và những bận rộn khác của cõi trần.
Bởi thế, khi tiếng còi được hụ lên một cách bất ngờ thì chúng không kịp trăn trối cho nhau và chúng cũng không kịp trở về nhà đoàn tụ với gia đình của chúng. Không, chúng sẽ chết trong tình trạng bận rộn về những điều trần gian của chúng.
Và khi tiếng còi thứ hai được thổi lên vào ngày Phục Sinh thì chúng lần lượt từ dưới ngôi mộ đi ra và nhanh chân chạy đến Thượng Đế của chúng để nhận lấy sự thưởng phạt công minh từ nơi Ngài.
Những kẻ vô đức tin phủ nhận sự phục sinh nói trong hối hận: " Ôi! Thật khổ cho thân chúng tôi. Ai đã làm chúng tôi sống lại từ nơi cõi mộ của chúng tôi vậy?" Rồi có lời đáp lại chúng: "Đấy chính là điều mà Allah đã hứa và chắc chắn nó phải diễn ra, và đây cũng là điều đã được các vị Thiên Sứ xác nhận trong bức Thông Điệp mà họ truyền đạt."
Việc phục sinh chúng trở lại từ cõi mộ chẳng là gì ngoài việc chỉ cần một tiếng còi hụ thứ hai thì tất cả bọn chúng sẽ được tập hợp rồi được đưa đến trình diện trước TA vào ngày phán xét để nhận lấy sự thưởng phạt công minh của TA.
Dưới sự phán xét Anh Minh Chính Trực (của Allah) vào ngày hôm đó, các ngươi - hỡi đám bầy tôi - sẽ không bị đối xử bất công bất cứ điều gì, việc xấu của các ngươi sẽ không bị thêm vào hay việc tốt của các ngươi cũng không bị lấy bớt đi mà quả thật các ngươi sẽ nhận lấy đầy đủ mọi điều mà các ngươi đã làm ở cuộc sống trần gian.
Quả thật, vào ngày Phán Xét, cư dân của Thiên Đàng sẽ không lo nghĩ đến ai khác bởi những gì họ đang chứng kiến từ niềm hạnh phúc vĩnh hằng, sự thành công vĩ đại. Họ cảm thấy vui sướng tột cùng trước phần thưởng đó.
Họ và những người vợ của họ cùng nhau tận hưởng niềm hạnh phúc, họ sẽ nằm trên những chiếc trường kỉ cao bên dưới bóng mát của các Ngôi Vườn Thiên đàng.
Trong Thiên Đàng, sẽ có đủ loại hoa quả tươi ngọn cho họ từ nho, sung, lựu và những gì họ yêu cầu. Họ sẽ có mọi thứ hưởng thụ mà họ mong muốn.
Và điều hạnh phúc nhất đối với họ là lời chào Salam từ Thượng Đế Đấng Rất Mực Khoan Dung đến với họ. Bởi thế, khi Ngài chào Salam đến họ thì họ sẽ được bằng an về mọi phương diện và họ sẽ được lời chúc mừng mà không có lời chúc nào tốt hơn.
Và vào ngày Phán Xét, những kẻ đa thần sẽ được bảo: "Các ngươi hãy dang ra, hãy tránh ra xa khỏi những người có đức tin, bởi họ không phù hợp ở cùng với các ngươi, để tương phản rõ ràng phần thưởng của các ngươi với phần thưởng của họ, và để tương phản rõ ràng nhóm các ngươi với nhóm của họ."
Há TA đã không chỉ dụ và sắc lệnh cho các ngươi qua những chiếc lưỡi của các vị Thiên Sứ của TA rằng: "Này hỡi con cháu Adam, các ngươi chớ tuân theo Shaytan trong việc phạm vào các loại vô đức tin và tội lỗi. Quả thật, Shaytan là kẻ thù công khai của các ngươi. Làm sao mà một người khôn ngoan có thể tuân theo kẻ thù của y, kẻ thù mà nó đã được công khai cho y?!
Và TA (Allah) đã sắc lệnh cho các ngươi - hỡi con cháu Adam - rằng hãy tôn thờ một mình TA, không được phép tổ hợp TA với bất cứ ai (vật gì). Việc thờ phượng riêng một mình TA và luôn vâng lời TA là con đường ngay thẳng dẫn đến sự hài lòng của TA và dẫn lối đến Thiên Đàng. Thế nhưng, các ngươi đã không tuân theo chỉ dụ và sắc lệnh của TA.
Và quả thật, Shaytan đã làm lầm lạc đa số các ngươi. Chẳng lẽ các ngươi không có khối óc để hiểu rằng các ngươi được sắc lệnh tuân thủ theo Thượng Đế của các ngươi và tôn thờ duy nhất một mình Ngài - Đấng Vinh Quang - thôi ư?! Chẳng lẽ các ngươi không có khối óc để hiểu ra rằng TA đã cảnh báo các ngươi về việc đi theo Shaytan - kẻ thù công khai của các ngươi ư?!
Đây chính là Hỏa Ngục mà các ngươi đã từng hứa hẹn khi còn ở trên trần gian vì tội vô đức tin của các ngươi. Nó là thứ đã từng vô hình đối với các ngươi nhưng giờ đây các ngươi đã tận mắt nhìn thấy Nó.
Ngay hôm nay, các ngươi hãy đi vào Hỏa Ngục, các ngươi hãy hứng chịu cái nóng của Nó bởi sự vô đức tin nơi Allah của các ngươi lúc còn sống ở trên trần thế.
Ngày Hôm nay, TA (Allah) sẽ khóa miệng chúng lại, chúng trở nên căm lặng không thể chối cải về những gì mà chúng đã từng vô đức tin và trái lệnh. TA sẽ khiến đôi tay của chúng nói chuyện để tố cáo chúng về những gì mà đã từng làm ở trần gian, TA để cho đôi chân của chúng làm nhân chứng cho những tội lỗi mà chúng đã từng bước đi đến với nó.
Và nếu muốn TA (Allah) sẽ lấy đi ánh sáng của chúng khiến chúng bước đi trong sự tăm tối mù lòa. Chúng tranh nhau chạy đến chiếc cầu Sirat hầu đi qua để đến với Thiên Đàng nhưng chúng làm sao có thể đi qua được trong khi đôi mắt của chúng đã bị mù lòa.
Và nếu muốn, TA (Allah) sẽ khiến cho chúng đứng yên tại chỗ trên đôi chân của chúng, chúng không thể di chuyển khỏi vị trí của chúng, chúng không thể bước tới phía trước cũng không thể bước lui về phía sau.
Và những ai trong nhân loại được TA (Allah) kéo dài cuộc sống của y làm cho y sống thọ thêm thì TA sẽ biến y trở lại thành một người yếu ớt. Há chúng không chịu suy nghĩ để ngộ ra rằng trần gian này chỉ là cuộc sống tạm bợ và cuộc sống Đời Sau mới là vĩnh hằng ư?!
Và TA (Allah) đã không dạy Muhammad (cầu xin Allah bình an cho người) thơ ca, vì điều đó không phù hợp với Y và cũng không phải thuộc kỹ năng của Y để Y hô to với các ngươi rằng Y là một nhà thơ. Quả thật cái mà TA dạy Y chính là lời Nhắc Nhở và Thiên Kinh Qur'an minh bạch dành cho những ai biết suy ngẫm về Nó.
Mục đích để Y cảnh báo những ai có con tim còn sống biết nhận thức hầu mang lại điều lợi cho họ; và để những kẻ vô đức tin không còn lý do để chối cãi về tội lỗi của chúng khi chúng bị trừng phạt bởi vì lời cảnh báo đã đến với chúng.
Há chúng không thấy TA (Allah) đã tạo hóa các loại gia súc cho chúng để chúng tự do sử dụng cho lợi ích của chúng ư?!
Và TA đã làm cho các loài gia súc phục tùng chúng. Bởi thế, một số loài chúng dùng để cưỡi trên lưng và còn chuyên chở các vật nặng cho chúng và một số loài chúng dùng để ăn thịt.
Và ngoài việc dùng để cưỡi và chuyên chở đồ đạc cũng như để lấy thịt ăn thì các loài gia súc đó còn cho chúng nhiều mối lợi khác chẳng hạn như lông được dùng làm những tấm trải và quần áo; và chúng còn có nguồn thức uống từ các loại gia súc như sữa tươi. Thế bấy nhiêu Hồng Ân và còn những điều hơn thế nữa không đáng để cho chúng tri ân Allah hay sao?
Và những kẻ đa thần nhận các thần linh khác ngoài Allah để tôn thờ với niềm hy vọng các thần linh đó có thể giúp đỡ chúng thoát khỏi sự trừng phạt của Allah.
Những thần linh mà họ đã thờ phượng chúng sẽ không giúp đỡ được gì cho bản thân họ và cũng không trợ giúp được gì cho việc họ đã tôn thờ chúng thay vì Allah. Và chúng chẳng qua chỉ là những pho tượng sẽ được tập hợp lại cùng với họ trong sự trừng phạt rồi tất cả bọn chúng lại chối bỏ nhau.
Bởi thế, Ngươi - hỡi Thiên Sứ - chớ buồn phiền về những lời lẽ chế giễu của bọn chúng khi chúng nói rằng quả thật, Ngươi chẳng phải là một vị Thiên Sứ cũng chẳng là một nhà thơ phú hoặc chẳng là gì mà có thể thuyết phục được chúng. Quả thật, TA là Đấng đã biết rõ được những điều thầm kín và những điều công khai của chúng, không có gì có thể che giấu được TA và dựa vào đó TA sẽ trừng trị bọn chúng thích đáng.
Há nhân loại không nghĩ đến việc Phục Sinh sau khi chết trong khi TA đã tạo hóa ra y từ một giọt tinh trùng trải qua nhiều giai đoạn cho đến khi y được hạ sinh và lớn lên hay sao mà lại có nhiểu tranh cãi? Há nhân loại không thấy sự việc đó là bằng chứng về việc Ngài thừa khả năng Phục Sinh hay sao?!
Tầm hạn hẹp của kẻ vô đức tin và ngu dốt ki y lấy việc những khúc xương đã mục để làm bằng chứng cho việc không thể nào phục sinh. Y bảo " Ai có khả năng khôi phục nó lại được?" nhưng y lại quên mất bản thân y đã được tạo hóa ra từ không là gì cả.
Ngươi- hỡi Muhammad - hãy trả lời y: "Đấng phục sinh khúc xương rã mục này là Đấng đã tạo ra nó lúc ban đầu." Bởi thế, việc đã tạo ra được nó lúc ban đầu thì việc tái tạo lại nó lần hai không hề khó khăn. Và Ngài là Đấng Quang Vinh, Ngài Am Tường tất cả mọi tạo hóa của Ngài, không có gì có thể giấu giếm được Ngài.
"Ngài là Đấng đã tạo cho các ngươi - hỡi nhân loại - ngọn lửa từ một loại cây xanh tươi ẩm ướt mà các ngươi dùng nó để nhóm lửa." Bởi thế, Đấng đã kết hợp được giữa hai điều trái ngược - sự ẩm ướt của nước từ cây xanh có thể cho ra lửa cháy bùng - chắc chắn thừa khả năng phục sinh được cái chết.
Há Ngài đã tạo hóa ra các tầng trời và trái đất và hai điều đó thật vĩ đại, vậy chẳng lẽ Ngài lại không có khả năng phục sinh chúng sau cái chết ư?! Chắc chắn, Ngài thừa khả năng bởi Ngài là Đấng tạo hóa ra tất cả vạn vật và Rất Mực Am Tường về chúng, không có gì có thể che giấu được Ngài.
Quả thật, khi Allah - Đấng Toàn Năng muốn bất cứ điều gì, Ngài chỉ cần phán "Hãy Thành!" thì ngay lập tức nó sẽ trở thành đúng theo ý của Ngài muốn. Tương tự, khi Ngài muốn làm cho sống, làm cho chết và phục sinh cái chết hoặc những những gì khác thì Ngài chỉ cần phán như thế.
Bởi thế, Allah vinh quang và vượt xa những gì mà những kẻ thờ đa thần đã quy cho Ngài về sự bất lực. Vi Ngài là Đấng nắm quyền Thống Trị tất cả vạn vật, Ngài chi phối vạn vật theo ý Ngài muốn, tất cả mọi thứ đều nằm trong Tay của Ngài và Ngài là Đấng Duy Nhất mà các ngươi sẽ trở về gặp Ngài vào Ngày Sau để nhận lấy hậu quả cho những việc làm của các ngươi.
Icon